Tôi theo Hiếu vào nhà mà cứ ngó ngang ngó dọc. Thôi chết con rồi má ơi, xe của mụ phù thủy Nguyễn Thanh Phương đang hiênngang đứng trong sân nhà tôi. Vừa mở cửa, tôi đã bị sát khítrong nhà làm cho rụt cổ lại. Tôi xin kể tên những con người có mặt trong phòng khách nhà tôi: Phương, Nhi, Tuấn, Thiên, Phong,Huy, Dương, Nhật Duy, Tuấn Anh, Quân, Thảo Anh, Trang, Anna, YếnNhi, bé Minh, Chi, Vi, Nguyên, Linh, còn cả Ngô Anh Duy nữa chứ.1... 2... 3... Tôi đếm được 19 gương mặt cùng một biểu cảm đólà sa sầm và đằng đằng sát khí. Tôi nuốt nước bọt đánh "ực", cưởi giả ngu:
- Em về rồi, mặt mọi người sao vậy? Ha... Ha...
- Còn cười được? - Thiên lạnh giọng.
- Có biết mọi người lo không hả? - Nhật Duy gằn giọng.
- Băng về chưa? - Bên ngoài, mấy mĩ nam xông vào. Tôi cười méomiệng, lại thêm chục gương mặt đằng đằng sát khí nữa.
- Em hôm nay to gan lắm! - Vương Hoàng đưa tay véo mạnh má tôi.
Tôi đau đớn ôm cái má bị véo mà không dám hé nửa lời.
- Ra đây! - Phương và Nhi lớn giọng.
Tôi cúi đầu bước từng bước chậm chạp.
- Nhanh! - Những người còn lại đồng thanh.
Tôi giật mình bước tới gần.
- Mày đã ở đâu? - Nó trừng mắt.
- Công ti JR. - Tôi không suy nghĩ lập tức trả lời.
- Bà tới đó làm gì? - Nhi cũng chung tay "hỏi cung" tôi.
- Chị quản lí của cẩu tạp chủng bắt cóc tôi.
- Tôi lấm lét nhìn trộm các ông anh tôi.
- Gì? - Nó, Anh Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-ngoc-cua-ngoi-sao/63422/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.