Tôi dùng khăn lau lưng cho hắn. Những vết thương có vẻ không sâu lắm nhưng ra hơi bị nhiều máu. Chiếc khăn khẽđưa qua vết thương làm hắn đau đớn rên ư ử. Tôi thương xót nhìn hắn.Chắc hắn khổ sở lắm. Là người nổi tiếng cũng không phải là tốt, cóthương tật gì cũng không dám đi bệnh viện. Tôi cẩn thận lau nhẹ nhàng.Nước da trắng sáng, mùi máu tanh nồng làm tim tôi khẽ run lên. Ặc! Tôiđang nghĩ cái gì thế này? Thiên Băng à! Bây giờ không phải lúc để màysuy nghĩ linh tinh đâu.
- Mày lau trước người cho hắn đi. Tao sẽ sát trùng vết thương. – Con Phương chạy từ trên xuống cùng với hộp y tế.
Tôi nhanh chóng ngồi trước mặt hắn để Phương ngồi sau lưng. Nó sát trùngvết thương có vẻ rất thành thục. Vừa sát trùng nó vừa hỏi tôi:
- Mày hốt hắn từ đâu về đấy?
- Tao thấy anh ấy ở con ngõ cạnh nhà tao. – Tôi vừa lau vừa trả lời nó.
- Tên này đúng là ngu ngốc mà. – Nó cằn nhằn.
Cạnh.
Tiếng mở cửa vang lên. Hiếu mặt lạnh đi vào đặt gói cháo ăn liền xuống bàn:
- Anh đã đến các hàng nhưng họ đều hết cháo. Em nên nấu tạm cháo ăn liền cho cậu ta.
- Em cảm ơn anh nhiều nha! – Tôi cười tươi nhìn Hiếu. Không có Hiếu thì tôi không biết mình phải làm sao nữa.
- Khỉ đít đỏ làm tốt lắm! – Con Phương cười tinh nghịch.
Mặt Hiếu đen lại một nửa. Tôi không thể nhịn được nữa mà cười ha hả. Giờ thì mặt Hiếu đen hoàn toàn rồi.
- Xong rồi. – Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-ngoc-cua-ngoi-sao/63414/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.