Như Ngọc đẩy tô mì cô nấu cho bữa trưa sau khi hai người về nhà đến trước mặt của Như Nguyệt, tô mì thơm phức đầy đủ thịt rau và trứng, đảm bảo đầy đủ chất dinh dưỡng. Vì cô đứng đợi để mượn sách nên mất nhiều thời gian, đi chợ về nấu thì cũng đói lã ra cho nên đề nghị ăn mì, vốn cô sợ Như nguyệt cằn nhằn nào ngờ vừa đề nghị thì như Nguyệt gật đầu đồng ý mà không nói tiếng nào.
– Ăn đi .
Như Ngọc vừa nói xong thì Như Nguyệt cầm đũa lên gấp đưa ngay vào trong miệng, Như Ngọc há hốc miệng muốn ngăn cản nhưng không kịp. Quả nhiên vừa đưa vào miệng Như Nguyệt đã hét lên:
– Trời ơi, nóng quá.
– Mì mới nấu đương nhiên là nóng rồi – Như Ngọc hừ mũi đáp, cô cũng ngồi xuống ghế bên cạnh gấp một đũa mì lên thổi thổi vài cái rồi cho vào miệng nhai ngon lành. Nhưng sau đó cô dừng đũa lén đưa mắt nhìn Như nguyệt đang gấp mì cho vào miệng nhai và nuốt ngon lành. Hôm nay cô nấu mì uối hơi quá tay nên hơi mặn. Như Nguyệt ghét ăn mặn, nấu dở một chút cũng không sao, lạt, chưa ngọt gì cũng được, nhưng không được nấu mặn. Đang chờ tiếng hét chói tai của Như Nguyệt, lại thấy Như Nguyệt nhai mì ngon lành.
Đến khi Như Nguyệt ăn sạch tô mì của mình ngẩng đầu nhìn lên thấy Như Ngọc vẫn chưa ăn được bao nhiêu lại ngồi nhìn mình trân trân. Bèn tròn mắt hỏi Như Ngọc:
– Bà sao vậy hả? Không đói à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-map-can-thi-va-quan-lot-rua/2126217/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.