Viễn Hinh cùng Đăng Khôi cùng đến sân chơi tennis, từng trái bóng bị Viễn Hinh đánh bật vào tường rồi dội ra một cách dữ dội và mạnh mẽ đến mức Đăng khôi chẳng thể nào chạm vợt vào một trái bóng nào. Cậu gác vợt trên vai đứng lùi lại phía sau, dựa lưng vào bức tường kính phía sau khẽ đưa mắt nhìn về phía Viễn Hinh cười nhạt. Hôm nay tâm trạng của Viễn Hinh đúng là cực kì xấu.
Không xấu mới là lạ, chưa bao giờ cậu nhìn thấy Viễn Hinh bị thê thảm đến như vậy. Cứ nghĩ đại học cũng tẻ nhạt, nhưng giờ thì Đăng Khôi lại thấy đại học thật thú vị.
Viễn Hinh dùng hết sức đánh bật mấy trái bóng tennis vào tường đến mức mồ hôi đầm đìa, cánh tay gần như tê dại, cả người gần như mất hết sức lực, cuối cùng bị đón hụt, bị trái bóng bật ra đánh trúng vào người. Thế là Viễn Hinh ngạ vật xuống đất, nơi bị bóng chạm vào đau điếng.
Cậu điên tiết quăng mạnh cây vợt trong tay mình vào vách tường, ngồi thở dốc.
Đăng Khôi đi đến gần với chai nước suối mát lạnh chìa trước mặt Viễn Hinh. Viễn Hinh không nói không rằng giành lấy chai nước mở nắp sau đó uống cạn một hơi, bóp nát cái chai rỗng văng mạnh.
– Này, sao lại quăng rác như vậy hả – Đăng Khôi cười cười ngồi xuống bên cạnh khẽ trách.
– Có tin mình xem cậu là rác rồi quăng đi luôn không – Viễn Hinh lườm lườm Đăng Khôi nói.
– Này này, đừng có mà giận cá chém thớt nhé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-map-can-thi-va-quan-lot-rua/2126209/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.