Nó hỏi hắn rồi, hôm nay 9h hắn lên máy bay nên từ lúc 8 giờ nó đã ngồi chọn váy áo, trang điểm thật xinh đẹp để ra sân bay tiễn hắn. Nó đi xuống nhà thì chả thấy ai cả, gọi điện cho cái Mi thì nó cũng chả nghe máy luôn. Nó ngồi thất thểu dưới chân cầu thang buồn rầu bỗng có tiếng bước chân đi vào.
- Mẹ à, mới sáng sớm mà mẹ đi đâu thế. Ơ, mày đi đâu vậy Tuấn.
Anh nhìn mà xót thương thay cho nó, đưa cho nó cái bức thư và con chó con đang ẳm trên tay.
- Thật ra là thằng Phong nó giấu chị, nó không muốn nhìn thấy chị khóc khi nó lên máy bay. Thằng Phong nó bay chuyến lúc 7h rồi, cả bọn trong lớp vì thương chị nên không đứa nào dám nói.
Nó ngồi bệt xuống thềm nhà, giựt lấy lá thư mà đọc.
Vi ơi, Phong đây.
Nếu cậu đã giở bức thư này ra thì xin cậu đừng khóc, tớ sẽ đau lòng đấy. Thật ra tớ cũng chả muốn giấu cậu làm gì, nhưng nếu nhìn thấy cậu tớ lại không nỡ rời đi. Tớ biết là bây giờ cậu rất muốn lấy dao rượt tớ rồi phải không heo con, hihi, tớ lên máy bay rồi cậu không đuổi được tớ đâu. Ở lại, cậu phải nhớ ăn uống thật đầy đủ, dẹp cái tư tưởng giảm cân đi, càng béo càng xinh hiểu không. Cậu cũng bớt đi chuyện mê trai đi, tớ biết hết đó. Đừng bao giờ chui vào trong chăn đọc truyện Ngôn tình nữa, hại mắt lắm. À, tớ từng kể cho cậu nghe chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-kia-em-khong-duoc-an-nua/3244415/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.