Nó với hắn chào khán giả rồi đi vào trong cánh gà.
- Mày hát hay quá đấy, không hổ danh là bạn tao.
- Mi, mày đến bao giờ thế.
- Tao mới tới thôi, đủ để nghe mày hát.
- Mày ở lại không.
- Chắc tao đi ngay, tao còn phải bay ra Bắc thi nữa, tao đem tiền thưởng về cho mày ăn gà rán.
- Không có mày buồn lắm cơ đấy, mày thi tốt nhé.
- Ừ, nhất định.
Hắn với nó đi ra ngoài nhập tiệc, ăn uống no say, sống đúng một cuộc sống tuổi trẻ. Thật ra thì sau khi no nên xong, trường cho một tiếng tự do muốn đi đâu thì đi, về đúng giờ là được. Hắn dắt tay nó đi chợ đêm Đà Lạt, trời về đêm lạnh lắm, hai tụi nó ngồi xuýt xoa ăn bánh tráng trướng.
- Lạnh quá Phong ơi, ngon ngon ngon.
Hắn xoa xoa tay còn lại của nó cho ấm lên
- Bớt lạnh chưa. Ăn ngon không?
- Ngon lắm, cho cậu ăn nè. Nó nói rồi đưa tới miệng hắn. Hắn cắn một miếng nhỏ rồi không ăn nữa. Nó với hắn chuyển qua ăn chè, trời lạnh mà còn ăn chè nóng thì hết sẩy con bà bảy.
- Về thôi, đến giờ rồi.
- Phong cõng tớ về đi, lạnh quá quéo cả chân rồi.
Tưởng hắn bỏ nó ở lại rồi chứ, ai ngờ hắn cõng nó về thật.
- Sao cậu dễ bị dụ thế.
- Cậu nghĩ sao vậy.
Hắn thả nó xuống đường rồi đi thẳng luôn.
- Phong, mới cõng được có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-kia-em-khong-duoc-an-nua/3244412/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.