Nó nghe hắn nói những lời đường mật đó mà tim đập rộn rang hết cả lên rồi, mặt đỏ còn hơn trái cà chua luôn. Nó vòng tay ra ôm hắn, nó không cần biết mai sau như thế nào nhưng bây giờ nó biết hắn cũng thích nó, cả hai trái tim đang dần hòa chung nhịp đập, có hắn ở bên vậy là đủ rồi.
------------------------------
Nó ăn tối xong thì leo lên gường luôn, tại nó quá buồn ngủ rồi, tối qua thức khuya học bài mần. Tiếng chuông điện thoại nó reo, nó thấy số lạ nên cũng ngờ ngợ.
[- Alo.]
Bên đầu dây bên kia chỉ có tiếng cười thôi, chả nhẽ thằng này dòng họ gì với mấy ông viễn thông à. Nó tích đức toan dập máy để bên kia đỡ tốn tiền.
[-Nhớ cậu quá.]
Nó nghe nhầm không vậy, là giọng hắn đó.
[- Sao, cậu biết số điện thoại tớ, tớ nhớ là đâu có cho số cậu.
- Hì, tớ gọi hỏi bố mẹ vợ.
- Gan cậu lớn lắm rồi đó.
- Bố mẹ cậu còn quan tâm hỏi tớ với cậu như thế nào nữa cơ.
- Thế cậu nói gì rồi?
- Bí mật, mà cậu đang làm gì đấy.
- Tớ chuẩn bị đi ngủ thì cậu gọi tới phá đám đấy.
- Thế à, Vi ngủ ngon nhé, thương cậu lắm cơ.
- Tớ chả thương cậu đâu. Tớ đi ngủ để giữ gìn nhan sắc]
Nó cúp máy rồi ngồi đó cười cười như một con tửng, mẹ nó đi qua phòng thấy vậy tưởng nó bị gì xém ném nó vô bệnh viện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-kia-em-khong-duoc-an-nua/3244403/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.