Nó nuốt được gần 20 trang thì hắn cho bài tập làm, hắn giảng nó kĩ lắm cơ nhưng không biết tại sao nó vẫn lơ mơ chẳng hiểu cái mô tê gì cả. Người lạnh lùng như hắn mà cũng có lúc điên tiết vì nó rồi, máu xông lên tận não. Nó bảo hắn đói bụng nên hắn đi mua đồ ăn cho nó rồi, hẹn là khi quay lại phải làm xong bài tập. Đến khi hắn quay về thì nó cũng làm xong hết rồi, nó cảm thấy bản thân cũng thông minh chứ bộ, ngồi nhâm nhi cái bánh cho thật no bụng.
- Cái gì đây hả Vi, làm bốn bài sai hết 3 bài là sao, tớ đã dặn cậu cẩn thận rồi cơ mà, nhân mà cũng để sai là sao, hết nói nổi với cậu.
Nó lúc này thì sợ thật rồi, nó chưa bao giờ thấy hắn như vậy cả. Hắn cũng thấy bản thân có hơi quá đáng nên cũng nhẹ giọng lại.
- Tớ không biết đầu cậu chứa thứ gì nữa, mang tiếng là du học sinh cơ đấy.
Nó gãi gãi đầu thừa nhận.
- Do bố mẹ tớ bỏ tiền cho tớ qua đấy học mà, nhưng mà tiếng anh tớ giỏi đấy nhá, nói mấy người đó hiểu hết đấy.
Hắn đến lạy với nó rồi. Sau một hồi chỉ dẫn lại thì hắn phát hiện không phải nó không giỏi bẩm sinh mà là do nó hiểu chậm với cả ẩu. Hắn phải giảng từ từ, giúp nó bình tĩnh, dần dần lấy lại kiến thức, thì may ra nó còn làm đúng.
Lúc đi về thì nó vui vẻ hơn hẳn, bảo nhờ hắn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-kia-em-khong-duoc-an-nua/3244399/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.