Nó đắc chí cười. Lúc này thì bụng nó lại kêu Ọt Ọt làm nó xấu hổ muốn độn thổ. Cái bánh mà chị Hân tặng nó cầm rồi đi trực nhật luôn chứ có kịp ăn đâu. Vào lớp thì không thấy hắn nên bỏ cặp luôn. Ra về thì chạy vội đến đây chứ có kịp ăn gì đâu. Hắn kéo nó ngồi xuống, đút nó ăn. Nó thật hãnh diện vì lần đầu nấu cháo mà ngon đến như vậy. Nó một muỗng thì hắn một muỗng cứ thế đã hết sạch tô cháo.
Nó đem bát xuống bếp, khi quay lại thì thấy hắn đang ngồi đăm chiêu suy nghĩ. Nó ngồi bên cạnh hỏi hắn.
- Cậu nghĩ gì thế?.
Hắn không nói gì mà chỉ ôm lấy nó. Chầm chậm kể.
- Nhã Hân là bạn gái cũ của tớ. Trước kia vì hiểu lầm mới chia tay cô ấy, bây giờ mọi hiểu lầm đã được giải quyết. Nhưng bây giờ tớ không biết phải làm thế nào nữa, tớ chẳng muốn làm cậu buồn.
Chất giọng trầm trầm của hắn cứ thế rơi vào tai cô. Nhã Hân à, chẳng lẽ người mà chị ấy nói lại là cậu. Thế mà nó lại bảo hắn mù cơ đấy, nói ra không biết hắn sẽ giận nó bao lâu nữa.
Thực sự là trong lòng nó lúc bấy giờ chẳng vui gì cả, ai mà vui khi thấy người mình thích nghĩ đến người con gái khác cơ chứ. Người mình thích sao, hắn thậm chí còn chưa tỏ tình nó cơ mà, hay là do nó tưởng bở. Nó tỏ vẻ không quan tâm, phồng má.
- Đi mà lo cho bạn gái cậu ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-kia-em-khong-duoc-an-nua/3244396/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.