Tại quán cà phê.
Cô rất. dễ dàng để nhìn thấy hắn, hắn vẫn có thói quen ngồi ở cạnh cửa sổ.
- Phong, không ngờ cậu lại hẹn mình đến đấy.
Hắn không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề.
- Nghe nói cô từng bị ung thư. Bây giờ sao rồi.
Cô rất bất ngờ khi cậu lại biết đến chuyện đó.
- Tớ đã phẫu thuật rồi, bây giờ rất tốt.
- Ừm, tại sao năm đó chị lại bỏ tôi mà đi.
- Tôi…Tôi.
- Có phải vì căn bệnh đó hay tại vì bố mẹ tôi. Tại sao chị lại không kể cho tôi nghe, chị không tin tưởng tôi à. Nếu năm đó chị kể cho tôi hết thì tôi sẽ bỏ tất cả mà đi theo chị rồi. Chị có biết rằng những năm tháng đó tôi đau khổ lắm không. Ở đây, đau, đau lắm này.
Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ vào tim mình.
Cô ấp úng trả lời hắn.
- Tôi, Tôi xin lỗi. Năm đó vì biết bản thân khó mà qua khỏi nên tôi mới phải chọn cách rời xa cậu. Với lại khi đó bố mẹ cậu không chấp nhận tôi nên tôi phải rời khỏi, đó là cách tốt nhất cho cả hai mà.
Ánh mắt hắn đau thương đến lạ lùng.
- Thế tại sao bây giờ, chị còn quay lại.
Đó là câu hỏi mà ngay cả đến cô cũng không giải thích được. Tại sao cô lại lựa chọn quay lại khi mà trước đây cô đã dứt khoác mà rời xa hắn. Tại sao lại lựa chọn quay lại, có lẽ là do con tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-kia-em-khong-duoc-an-nua/3244394/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.