Cô bị điên à, biết trời mưa còn không tìm chỗ trú, muốn chết à. Hắn gào lên kéo nó vào xe.
Nó như được nước khóc ào lên, hắn thấy nó như thế thì không biết phải làm thế nào. Hắn dỗ dành.
- Tôi sai rồi, là tôi không đúng khi để cô ở lại một mình, lên xe đi tôi chở cô về.
Nó giương đôi mắt ươn ướt lên nhìn hắn. Hắn kéo tay nó vào xe. Nó ngoan ngoãn để cho hắn thắt dây an toàn. Hắn lấy chiếc áo khoác phía ghế sau đưa cho nó. Không khí trong xe trở nên yên lặng cho đến khi hắn mở lời.
- Qùa của tôi đâu? Hắn đưa tay ra.
- Hả, um..um… Nó đưa cho hắn hộp quà mà nãy giờ nó vẫn mang theo.
Hắn nhếch môi cười, tập trung lái xe về nhà nó.
- Này, tới nơi rồi.
Hắn quay sang thì thấy nó đang ngủ một cách ngon lành. Hắn thôi không gọi nữa mà lặng lẽ ngắm nó. Ánh mắt của hắn hiện lên tia diệu dàng trong phút chốc. Độ khoảng 30 phút, hắn thu lại ánh mắt đó, hắn giọng.
- Cô muốn ở trên xe của tôi lắm sao, xuống xe.
Nó vì giọng nói của hắn mà thức giấc, lờ mờ ờ ờ rồi xuống xe. Nó đang đi chợt nhớ gì đó quay lại thì xe đã chạy mất hút.
- Đi chơi vui không con? Mẹ nó cười tủm tỉm
Nó chợt nghĩ ra một chuyện gì đó
- Ò…. Thì ra là do bố mẹ cố tình đúng không. Con giận bố mẹ luôn.
Nó lên phòng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-kia-em-khong-duoc-an-nua/3244386/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.