Mạc Hạo Ngôn thở dài rồi nói: “Cô không nên đánh đồng chúng tôi với những người khác chẳng lẽ tình bạn bao nhiêu năm của chúng ta không có ý nghĩa gì với cô hay sao chứ? Bây giờ cô làm mọi chuyện rối tung lên hết rồi tôi biết phải giải thích như thế nào với Hạ Vũ đây?”. 
Phạm Đông Nghi khóc bù lu bù loa lên: “Huhuhu tôi quá lo cho bệnh tình của ba tôi nên đâu còn tâm trí mà nghĩ nhiều như vậy chứ”. 
Mạc Hạo Ngôn cung tay đấm vào tường một cái: “Cô cũng nên biết Hạ Vũ không phải cô gái mạnh mẽ như cô, Hạ Vũ rất dễ bị tổn thương thật không biết bây giờ cô ấy đang phải chịu đựng những loại cảm xúc gì nữa”. 
“Bộ anh tưởng là một cô gái mạnh mẽ sung sướng lắm chắc, tất cả mọi việc đều phải tự mình gánh chịu tôi rất ngưỡng mộ Hạ Vũ vì cậu ấy luôn có anh bên cạnh còn tôi thì không có lấy một ai hết”. 
Phạm Đông Nghi thoáng thấy hình ảnh của Âu Dương Kỳ Tuấn hiện lên trong đầu mình rồi nhanh chóng biến mất như chưa từng tồn tại, mỗi lần nghĩ đến người mình thầm thương trộm nhớ bao nhiêu qua cô đều cảm thấy tuyệt vọng. 
Phạm Đông Nghi lấy tay lau nước mắt trên mặt mình bởi vì cô biết sẽ chẳng có ai đến làm việc đó giúp cô đâu, cô lấy lại bình tĩnh rồi nói: “Tôi có đặt camera ghi lại toàn bộ quá trình tôi dàn dựng cảnh giả này, chỉ cần anh đưa tôi 300 triệu thì tôi sẽ đưa lại bằng chứng vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-yeu-em-lan-nua/2809517/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.