Tôi nghe mà ngơ ngác.
Tôi ở đâu, tôi là ai, tôi đang làm gì?
Tôi giống như nên trốn dưới gầm bàn.
Lau giày cho họ...
“Không bàn chuyện này.” Văn Tu nhẹ nhàng từ chối họ.
“Đúng rồi, lễ Quốc tế Lao động cho mọi người thoải mái, đừng bàn luận văn, vừa nhắc tới là đau đầu.”
“Cậu thật sự là xuôi chèo mát mái, tình yêu và sự nghiệp đều thăng hoa... khiến người ta ghen tị, bạn gái cũng vừa đẹp vừa tài năng...”
“Đúng rồi, lễ Quốc tế Lao động sao không đưa cô ấy về chơi?”
“Không nỡ chứ gì... là tôi, tôi cũng giấu.”
...
Tôi ngẩng đầu nhìn Hạ Hạ, sắc mặt cô ấy không được tốt.
Tôi lại ngẩng đầu nhìn Văn Tu, đúng lúc bắt gặp ánh mắt cậu ta.
Không phải chứ...
Nhìn tôi làm gì?
Nhìn đến mức tôi thấy chột dạ.
Chẳng lẽ cậu ta còn vì chuyện tôi yêu cầu chuyển khoản 5000 mà canh cánh trong lòng?
Trong mắt cậu ta, tôi chính là kẻ tham tiền nhỏ nhen như vậy ư?
“Chia tay rồi.” Cậu ta uống một ngụm rượu, rất tự nhiên nói một câu.
“Chia tay rồi?”
“Không thể nào?”
“Mọi người đều nói Trần Viên Viên và cậu là cặp đôi hoàn hảo, vậy mà chia tay rồi sao?”
Trần Viên Viên?
Tôi sững người, ly bia rơi xuống đất.
“Hahahaha, đừng căng thẳng.” Chu Duy cười ngả nghiêng, “Là Viên của ‘danh viện’, không phải Viên của ‘viên mãn’.”
“Cô ấy cũng tên là Trần Viên Viên, các cậu làm cô ấy sợ rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-voi-lop-truong-dai-hoc-thanh-hoa/3569022/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.