Cuối cùng Trần Minh Sinh cũng phải thỏa hiệp.
Bọn họ đẩy xe đỗ lại ven đường… Thật ra Dương Chiêu cơ bản chỉ vịn hai taycó mà thôi, vào lần thứ hai đẩy xe cô choáng váng đến mức gần như ngãsấp xuống đất, tất cả đều do một mình Trần Minh Sinh gắng sức đẩy.
Sau đó, Dương Chiêu với đầu óc choáng váng, đờ đẫn dẫn Trần Minh Sinh về nhà.
Cô không nhớ nổi dọc đường rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Dương Chiêu gầnnhư dựa vào bản năng để mò về nhà. Cô chỉ có một ấn tượng mơ hồ là bọnhọ đi chậm, cực kỳ chậm. Trước khi đi Trần Minh Sinh khóa xe cẩn thận,anh lấy một cây nạng từ trong cốp xe ra. Cho dù vậy bọn họ đi vẫn rấtchậm dưới cơn mưa tầm tã.
Sau khi về nhà, Dương Chiêu vẫn nhấtquyết phải tắm rửa, cô cắn răng lê người vào trong phòng tắm, tắm táp sơ qua rồi bước ra. Cô cất tiếng nói Trần Minh Sinh đang ngồi trong phòngkhách: “Phòng tắm ở bên kia, anh qua bên đó tắm rửa chút đi.”
Cô cũng không nhớ rõ Tần Minh Sinh có đáp lời cô không, cô tựa đầu vào sô pha ngủ luôn.
Trần Minh Sinh nhìn cô gái chỉ mặc mỗi chiếc áo choàng tắm, cứ thế nằm ngủtrước mặt anh. Anh giương mắt nhìn khung cảnh xung quanh một lượt, cảcăn nhà được trang hoàng rất xinh xắn, ngăn nắp, mỗi một chi tiết đều có thể nhận ra được phong cách chủ nhân của nó.
Sô pha đồng bộ mộtmàu đỏ tươi, càng tôn lên vẻ đẹp của người đang nằm trên đó. Dương Chiêu mặc chiếc áo choàng tắm màu trắng, mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc/80390/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.