Edit: Như Bình
Trần Minh Sinh ngơ ngẩn nhìn biểu tượng bông tuyết trên màn hình thật lâu mà không biết phải nói gì.
Văn Lỗi quay sang nhìn Chú Từ rồi quay lại, thấp giọng: “Anh Sinh, anh… có liên lạc với chị dâu không?”
Trần Minh Sinh chậm rãi lắc đầu.
Văn Lỗi hỏi: “Từ lúc đi tới giờ chưa gọi lần nào ư?”
Trần Minh Sinh cúi đầu khẽ ừ.
Văn Lỗi: “Anh sợ bị phát hiện?” Cậu quan sát sắc mặt Trần Minh Sinh: “Không sao đâu, bọn chúng không điều tra tới tận bên đó được đâu.”
Trần Minh Sinh thấp giọng trả lời: “Không phải sợ bị phát hiện.”
Văn Lỗi: “Vậy anh lo gì?”
Trần Minh Sinh lại trầm mặc, cúi đầu không lên tiếng.
Văn Lỗi cẩn thận hỏi: “Có phải… có phải anh sợ bị phân tâm không?”
Trần Minh Sinh mấp máy môi, cuối cùng khẽ gật đầu.
Văn Lỗi thở dài: “Cũng đúng, dù sao công việc của anh đâu phải công việc bình thường. Anh Sinh, anh phải nhẫn nại.”
Trần Minh Sinh cười cười vỗ vai Văn Lỗi.
Chú Từ và Lưu Lợi Vĩ ở bên kia đã bàn bạc xong, chú Từ quay đầu nhìn Trần Minh Sinh và Văn Lỗi.
“Này! Hai cậu chụm đầu lại chơi trò gì đó?”
Văn Lỗi cười đùa: “Chơi máy tính! Chú chơi không?”
Chú Từ trừng mắt với cậu ta: “Chơi cái đầu cậu ấy.” Lớp cảnh sát đi trước như chú Từ thường không thích máy tính và cũng không biết sử dụng. Chú Từ vẫy tay gọi Trần Minh Sinh: “Minh Sinh, cậu qua đây.”
Trần Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc/2291019/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.