Hôm sau, lúc Dương Chiêu đưa Dương Cẩm Thiên đến trường, cậu chợt nói: “Chị, tối nay em ở lại trường học.”
Suy nghĩ đầu tiên của Dương Chiêu là thằng bé lại muốn trốn học, cô bảo: “Không được.”
Dương Cẩm Thiên trả lời: “Hôm nay là thứ bảy, sau khi tan học là giờ phụ đạo môn toán.”
Dương Chiêu không tin.
“Không được.”
Dương Cẩm Thiên bĩu môi, ngồi ghế sau không nói một lời.
Dương Chiêu nhìn cậu qua kính chiếu hậu, phát hiện nét mặt Dương Cẩm Thiênhơi ủ rũ. Cô lên tiếng: “Hôm nay không có giờ phụ đạo, năm giờ rưỡi emtan học đúng không?”
Dương Cẩm Thiên rầu rĩ đáp: “Dạ”.
Dương Chiêu lại bảo: “Tối nay chị có chút việc, lúc về nhà em nhớ tự làm bài, học bài.”
Dương Cẩm Thiên nhíu mày: “Nếu chị bận thì để em ở trường học phụ đạo đi.”
Dương Chiêu không đáp.
Xe bon bon chạy trên đường.
Một lát sau Dương Chiêu lên tiếng: “Tiểu Thiên, bây giờ chị rất lo cho em.”
Dương Cẩm Thiên lặng lẽ nhìn cột mốc ven đường lướt vụt qua cửa sổ, cậu im lặng.
“Thứ hai tuần sau có bài kiểm tra môn toán.”
Dương Chiêu tiếp lời: “Nếu em có thể vượt qua bài kiểm tra, vậy sau này emmuốn tự học muộn hay học phụ đạo gì chị đều chiều ý em. Nhưng trước đó,em phải nghe theo chị.”
Dương Chiêu ngẩng đầu hỏi: “Thật không?”
Dương Chiêu thản nhiên đáp: “Thật.”
Xe chạy đến cổng trường, Dương Cẩm Thiên mở cửa bước xuống xe, trước khixuống còn nói với Dương Chiêu một câu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc/2290966/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.