Dương Chiêu ngủ không bao lâu thì giật mình tỉnh giấc.
Khi tỉnh dậy cô phát hiện tư thế Trần Minh Sinh ôm cô khác hẳn lúc nãy.
Trần Minh Sinh còn tỉnh sớm hơn Dương Chiêu, anh tựa vào đầu giường, DươngChiêu nằm bên cạnh anh, tay Trần Minh Sinh ôm lấy bờ vai cô.
Cô hơi cử động, Trần Minh Sinh đã phát hiện.
“Em tỉnh rồi sao?”
Dương Chiêu ngẩng đầu nhìn Trần Minh Sinh: “Ừ, mấy giờ rồi anh?”
“Mới sáu giờ hai mươi thôi.”
Có thể do ngủ quá nhiều, Dương Chiêu thấy huyệt thái dương hơi căng ra, cô xoa xoa trán mình, thấp giọng nói: “Anh có thuốc không?”
Trần Minh Sinh duỗi tay lấy hộp thuốc lá ở bên giường đưa cho Dương Chiêu.
Trong hộp thuốc lá có sẵn bật lửa, Dương Chiếu lấy một điếu thuốc ra châm lửa.
Trần Minh Sinh bảo: “Em có thể ngủ thêm chút nữa.”
Dương Chiêu lắc đầu, ngồi dậy đáp: “Không cần đâu.”
Cô quay đầu lại, Trần Minh Sinh đang tựa vào đầu giường lẳng lặng nhìn cô. Cánh tay của anh mà Dương Chiêu gối đầu lên hơi đỏ, Dương Chiêu nhìnmột lúc, cô bước xuống giường mang giày vào.
“Em vào toilet một chút.”
Toilet nhà Trần Minh Sinh rất nhỏ hẹp, nhưng cũng may khá sạch sẽ. Trên bồnrửa tay đặt hai hộp xà bông, Dương Chiêu xem kỹ thì đó là một hộp xàbông thơm và một hộp xà bông thường.
Dương Chiêu nhíu mày, cô cảm thấy hai thứ này đại diện cho “sữa rửa mặt” và “bột giặt”.
Một cái khăn mặt treo trên cây đinh được đóng trên tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc/2290963/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.