Gần một tiếng trôi qua vẫn không thấy cô đi ra, Quân Hạo liền nói vọng tới
“Nếu em còn đứng trong đó, tôi không ngại phá cửa”
Kha Nguyệt ở trong nghe vậy liền giật mình chột dạ, cô vốn tắm xong một lúc rồi nhưng nhìn hình ảnh kình qua gửi không dám ra ngoài: chiếc váy quá gợi tình rồi, phần trên có thể miễn cưỡng che đi một chút, còn phần tam giác nó che cũng như không vậy, cô cảm giác mình như khoing mặc gì đi ra ngoài gặp anh thật xấu hổ. Tại sao người ta có thể sản xuất ra cái loại váy ngủ này chứ, chắc người thiết kế tâm lý biến thái chẳng kém người đàn ông kia
“Không chịu ra”- Quân Hạo lập lại
“Tôi…ra ngay”
Cô cố gắng kéo chiếc áo sao che kín đáo nhất có thể, liền lù rù mở cửa thò đầu ra ngoài
“Ra đây”- thấy cô không chịu ra ngoài, anh liền cau mày
“Tôi…”
“Nhanh”
Cuối cùng Kha Nguyệt cũng bước ra, hai tay không ngừng che trước che sau. Hình ảnh người con gái khiêu gợi đứng trước mắt khiến Quân Hạo đơ trong giây lát: biết là thân hình cô đẹp nhưng không ngờ mặc bộ váy này lên lại bắt mắt và gợi cảm như vậy, thật khiến người ta vừa nhìn đã muốn nuốt vào bụng
“Bỏ tay ra”- anh khàn giọng nói
“…”
“Lại đây”
Cô đi từng bước như lê tới Quân Hạo anh sốt ruột kéo cô ngã ngồi vào lòng mình, hai tay ôm chặt lấy eo cô
“Rất đẹp”
Kha Nguyệt ngã vào lòng anh, hốt hoảng kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-tinh-yeu/3490085/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.