Quân Hạo ở lì đến tối muộn,mặc Kha Nguyệt có tìm mọi cách đuổi khéo anh cũng không chịu về, chỉ về phòng lấy quần áo rồi lại quay lại tự nhiên vào phòng cô tắm mà không ngại
“Anh không về ngủ sao?”
“Tối nay tôi ngủ với em”
Quân Hạo tắm xong đi ra lau qua đầu, quay sang hỏi cô
“Phòng em không dùng đèn ngủ?”
“Có”
“Ở đâu”
“Trên bàn đó”
Quân Hạo đu về phía bàn, nhìn mãi vẫn không thấy cái được gọi là đèn ngủ àm Kha Nguyệt nói ở đâu
“Không thấy”
“Tôi nhớ để đó mà, hình mèo máy Doraemon đó”
Nghe cô nói lúc này anh mới thấy, đi lại cắm đèn ngủ, miệng không quên chê bai
“Đúng là đồ trẻ con”
“Sao chứ?”
Anh không đáp lại, với tay tắt đèn leo lên giường, ôm cô đặt gối đầu lên tay mình
“Còn đau không?”
“Đỡ rồi”
“Ừm”
Kha Nguyệt thấy tay anh chui vào áo, nhẹ nhàng xoa bụng mình có chút bất ngờ
“Tôi đờ rồi”
“Ừm”
Mặc dù vậy Quân Hạo vẫn không ngừng xoa nhẹ bụng cô
Căn phòng yên ắng lạ thường, cô ngẩng đầu lên hỏi anh
“Quân Hạo”
“Hửm”
“Nhà anh rất khó khăn sao?”
Quân Hạo bất ngờ trước câu hỏi của cô, anh buông lời chêu đùa
“Sao, định bao nuôi tôi?”
“Tại tôi thấy anh hay đi làm về khuya”
“Lo lắng sao?”
“Ai thèm”
Không gian lại yên ắng lạ thường cho tới khi Quân Hạo lên tiếng
“Em yêu tôi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-tinh-yeu/3486625/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.