Edit: Diana
Sau khi Hồ Cầu lừa được một khối bánh ngọt từ chỗ Kiểu Kiểu, ăn xong lau miệng rồi đi theo âm thanh đến trường cưỡi ngựa tìm phụ mẫu làm nũng.
Chắc do mấy năm không gặp, có thể nói hiện tại Bộ Khê Khách chiều chuộng Hồ Cầu hết nấc, dỗ dành như nuôi nữ nhi.
Trong lòng Hồ Cầu biết cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng có ngày Bộ Khê Khách hết mù quáng mà ghét bỏ, nhưng cậu bé vẫn sáp lại, thầm lặng khiến phụ mẫu vui vẻ.
Sau khi Bộ Khê Khách đút cho cậu một viên kẹo thì tiếp tục kể chuyện lúc hắn ở ốc đảo trên sa mạc cho Tình Lan nghe.
Bộ Khê Khách lược bớt những cảnh tàn sát khốc liệt, tóm gọn sinh tử sa trường bằng một câu, chỉ chọn những chuyện thú vị và buồn cười để kể Tình Lan nghe.
Nói đến chuyện Giang Phó ngủ trên lưng ngựa, lắc lư cả đêm cũng không ngã, Bộ Khê Khách dừng lại, quay đầu hỏi Hồ Cầu: "Nghe mẫu thân con nói lúc con ở hoàng đô có học cưỡi ngựa?"
Hồ Cầu gật đầu, hà hơi ra một làn sương trắng, thờ ơ nói: "Cữu cữu dạy ạ."
"Lên ngựa đi." Bộ Khê Khách huýt sáo một cái, chú ngựa Lương Duyên phì phò chạy đến, dừng lại mài móng trước mặt Hồ Cầu. Bộ Khê Khách cười nói: "Để ta xem xem con học thế nào rồi."
Lương Duyên là hắc tuấn mã cao lớn, đỉnh đầu Hồ Cầu mới chỉ cao đến bụng nó.
Hồ Cầu ngẩng đầu lên nhìn ngựa, sau đó đưa mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-nhan-gian/3355420/chuong-54.html