Edit: Diana
Bộ Khê Khách vơ hết việc vào mình, từ bưng trà rót nước đến mặc đồ nấu cơm.
Còn Tình Lan, ngày càng thích bới móc này nọ.
"Không ăn đâu, ngọt quá."
"Không uống đâu, chát quá."
"Không mặc đâu, chói quá."
Bộ Khê Khách: "Phò mã thì sao? Còn cần không?"
Tình Lan: "Không cần! Phiền chết được!"
Phiêu Kỵ tướng quân Bộ Khê Khách đánh đâu thắng đó thua trận rồi.
Ánh nắng hôm nay tươi sáng, tâm trạng Tình Lan rất tốt, muốn lên núi ở ngoại thành lạy Hồ Thần.
Bộ Khê Khách: "??"
Tình Lan: "Ta muốn đi."
Bộ Khê Khách: "Nếu đã thế thì chúng ta đi ngay thôi."
Lần này Vu ma ma rất có ý kiến, vừa dọn đồ vừa càu nhàu: "Phò mã, chuyện này không được, không thể nhân nhượng điện hạ như vậy."
Nói thì nói nhưng bà ta vẫn chuẩn bị đầy đủ đồ đạc áo mũ xuất hành.
Bộ Khê Khách tự tay khoác đấu bồng cho Tình Lan, cột chặt dây ở cổ, nhét túi nước nóng vào tay nàng rồi cười nói: "Muốn đi thì đi, muốn về thì về, hứng lên thì đi, hứng xuống thì về."
Vu ma ma: "Phò mã! Không thể vậy được..."
Tình Lan khoái trá lên đường.
Sau khi đến chân núi, nàng nhìn ngọn núi cao vút và con đường mòn tuyết rơi trắng xóa thì nói: "Ta không muốn đi gặp Hồ Thần nữa."
Bộ Khê Khách chẳng bất ngờ chút nào, hắn nói: "Đến quán nhỏ bên kia uống trà đi."
Tình Lan gật đầu: "Được, uống trà xong, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-nhan-gian/3355406/chuong-40.html