Edit: Ashe
Bộ Khê Khách trả tiền, sau khi Tình Lan khuyên bảo không có hiệu quả, tay chân luống cuống tìm cách cứu vớt. Nàng cởi mũ, xé lụa mỏng gói mấy quyển xuân cung đồ ướt át này lại, sau đó đỏ mặt ném cho Bộ Khê Khách, vừa tức giận dùng đôi bàn tay trắng trẻo đấm lên ngực hắn: "Ai bảo chàng mua!"
Bộ Khê Khách cất kỹ sách, cười tủm tỉm nói: "Hửm? Ta thấy bộ dạng thèm muốn của nàng, cho nên liền mua."
Tình Lan: "Không có!"
Bộ Khê Khách trêu đùa xong, dắt tay nàng, nói: "Ở phía trước có Lãm Nguyệt Lâu, nàng muốn tới không? Chỗ đó có bánh hoa sen giòn ăn rất ngon, là món ăn nổi tiếng nhất Yến Xuyên chúng ta, chỗ đó còn bán Thiên thu túy, dùng hoa quế ủ thành rượu, mùi hương thơm ngát bay vào mũi, uống bao nhiêu chén cũng không say, ngả đầu mơ một giấc mộng dài, ngày hôm sau tỉnh lại, răng môi vẫn còn lưu hương như cũ."
Tình Lan phát hiện, bất luận cái gì, chỉ cần là Bộ Khê Khách nói nàng đều cảm thấy hứng thú dạt dào, vô cùng hiếu kỳ. Giờ phút này, nàng không chỉ muốn đi nếm thử bánh hoa sen nổi tiếng nhất Yến Xuyên kia, còn muốn thử hương vị say lòng người của Thiên thu túy.
Vì vậy, Tình Lan cứ thế bị Bộ Khê Khách dụ dỗ đến Lãm Nguyệt Lâu.
Bộ Khê Khách rót rượu cho nàng, dựa vào cửa sổ, nhìn cái miệng nhỏ của nàng cắn bánh hoa sen chậm rãi mở ra, cuối cùng nhét vào miệng, phồng má, vừa uống rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-nhan-gian/3355390/chuong-24.html