Tại nhà của bà Hana, ánh nắng bình minh chiếu vào qua cửa sổ, làm dậy nỗi nhớ thương trong căn phòng trang trọng nhưng ấm cúng. Tamako, vừa mới thức dậy, ngước nhìn quanh căn phòng với ánh mắt mơ hồ và lo lắng. Bức thư tạm biệt của mẹ cô để lại trên bàn, khiến cô một cảm giác bất an
[Con yêu của mẹ,
Mẹ viết thư này cho con với hy vọng rằng con sẽ hiểu và chấp nhận lý do mà mẹ phải rời xa nhà. Mẹ biết rằng việc này có thể gây khó khăn cho con, nhưng mẹ tin tưởng vào sự thông minh và mạnh mẽ của con.
Con yêu thương của mẹ, Tamako. Mẹ hy vọng rằng con sẽ chăm sóc em Tamada bé nhỏ này thật tốt, giống như cách mà mẹ từng chăm sóc con vậy.
Mỗi tháng, mẹ sẽ cố gắng về nhà một lần để được gặp con và em. Mẹ không hề quên đi những khoảnh khắc đáng nhớ và những kỷ niệm đẹp với con. Những lần chúng ta cùng nấu ăn, những lúc mẹ ngồi bên giường con để đọc truyện cho con nghe trước khi đi ngủ, và cả những khi mẹ ôm con khi con buồn. Tất cả những điều ấy đều là những khoảnh khắc mà mẹ sẽ mãi mãi giữ trong lòng.
Mẹ biết rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Mẹ phải đi làm vất vả để có thể nuôi con và em bé của con một cuộc sống tốt hơn. Mẹ hy vọng rằng con hiểu và luôn tự hào về mẹ, về những nỗ lực mẹ đã dành cho gia đình chúng ta.
Cuối thư này, mẹ xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-muoi-nam-em-yeu-anh-mot-kiep-nhan-sinh/3574206/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.