Một tháng sau.
Tại trụ sở Cục ***, Bộ Công an (Vì nghiệp vụ của nam chính là tuyệt mật nên em xin phép để ***)
Trước khi vào giờ làm việc hành chính, Sở Vận Hoa bất ngờ nhận được cuộc gọi của mẹ. Thấy con trai nhanh chóng bắt máy, giọng nói của Hà Mỹ Linh cũng hào hứng vài phần:
“Vận Hoa, mau mau nói cho mẹ biết kết quả mấy lần xem mắt vừa rồi thế nào đi!”
Sau buổi tối nói chuyện chỉ càng chuốc thêm lấy muộn phiền đó, Hà Mỹ Linh đã cất công tìm được vài mối tốt rồi sắp xếp lịch gặp mặt cho con trai.
Trái ngược với sự lo lắng dư thừa của bà, Sở Vận Hoa lại lập tức đồng ý với điều kiện chỉ thông báo với bà tình hình xem mắt sau khi đã gặp gỡ hết tất cả mấy đối tượng này.
Hà Mỹ Linh tuy sốt ruột muốn chết nhưng vẫn phải vui vẻ đồng ý. Khoảng thời gian kia thật sự dày vò tâm can bà, cuối cùng cũng đến ngày này nên Hà Mỹ Linh chẳng thể đợi nổi Sở Vận Hoa trở về nhà đề hỏi chuyện, nhất định phải gọi anh ngay lập tức.
Sở Vận Hoa khẽ “À” lên một tiếng, sau đó mở ngăn kéo bàn làm việc lấy ra một tờ giấy có vài gạch đầu dòng trên đó, nghiêm túc cất giọng:
“Mẹ muốn hỏi về cô nào?”
“Đàm Mỹ đó! Con thấy con bé thế nào?” Hà Mỹ Linh tò mò vô cùng, hiển nhiên đây chính là cô gái bà đánh giá cao nhất.
Sở Vận Hoa gõ gõ đầu bút xuống trang giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-don-phuong/3485131/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.