“Không! Tôi tỉnh rượu rồi...”
Giản Yên dùng hết sức đẩy Sở Vận Hoa ra rồi cuống quýt bò dậy. Thân thể vô lực rã rời này của cô làm sao có thể một lần nữa chịu đựng dục vọng của anh ta cơ chứ?
Huống chỉ, chuyện này đã đến lúc chấm dứt được rồi!
Thế nhưng Giản Yên đâu có quyền quyết định. Bởi vì Sở Vận Hoa ngay lập tức ôm cô lại rồi đè chặt dưới thân.
Bộ phận đàn ông kia từ lúc nào đã rạo rực trỗi dậy, tiếp xúc trực tiếp với da thịt trơn bóng. Cảm nhận vô cùng rõ ràng Sở Vận Hoa đang cố ý di chuyển nó tới gần nơi vùng kín bí ẩn của mình, Giản Yên sợ hãi vội vàng khép chân lại nhưng không. kịp nữa rồi.
Chẳng có màn dạo đầu thương lượng, anh ta cứ thế tiến thẳng vào sâu trong nơi hang động ẩm ướt kia, mặc cho cô đau đớn đến tái mặt.
Lần đầu tiên của Giản Yên còn chưa đủ thời gian để hồi phục, bây giờ Sở Vận Hoa ngang ngược xông vào thế này chẳng khác nào đem từng thớ thịt của cô tàn nhãn xé rách.
Cảm giác tê tâm liệt phế truyền đến khiến Giản Yên không thể thốt lên thành lời. Cô cắn chặt răng, nước mắt cứ thế tràn ra. Biểu hiện này Sở Vận Hoa nhìn rõ mồn một, đối với anh lại càng thêm chướng mắt.
Đêm qua say rượu thì cùng anh ta vui vẻ chìm đảm. Còn giờ khắc này lại trở thành ấm ức tủi nhục. Vậy mà khoảnh khắc. cô ta dùng ánh mắt trong suốt kia lưu luyến nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-don-phuong/3485127/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.