🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lam Lam, con sống tốt không?



Lam Lam, nhớ lời mẹ nhé, trở thành một người lương thiện, phải bao dung, phải tha thứ bởi vì bao dung và tha thứ cho người chính là đang ủi an tâm hồn của chính mình.



Mồ hôi, nước mắt như hoà làm một. Chiếc giường đơn rộng lớn, tấm áo gối đã bị ướt một nửa. Mưa bên ngoài tí tách rơi. Ánh trăng bị che khuất nhưng vẫn cố gắng phát ra ánh sáng trắng yếu ớt, kiêu kỳ và bí ẩn.



Ga giường bị bấu chặt nhăn nhúm một mảng.



Hơi thở trì trệ, tiếng uất nghẹn tức tưởi: "Mẹ..."



Hai mi mắt chợt mở. Thì ra là mơ.



Tần Lam vô lực chống tay ngồi dậy. Một đêm rồi hai đêm, hai đêm rồi lại đêm thứ bao nhiêu nàng chẳng biết nữa. Di chứng sau sự mất đi của người mẹ dù đã qua lâu nhưng cứ bám riết lấy nàng mỗi ngày. Trong trái tim nàng chỉ còn lại một vết khoét thật lớn mà chẳng thể lấp đầy. Nơi ấy từng chứa những tiếng cười trẻ thơ, cái ôm ấm áp của mẹ, cái xoa đầu dịu dàng của mẹ.



Tiếng bước chân bên ngoài lớn dần rồi ngừng ở cửa phòng nàng. Tần Lam theo phản xạ mà nằm nhanh xuống vờ như đang ngủ.



Hai mắt nhắm nghiền, Tần Lam cố gắng hít thở đều đều lắng nghe âm thanh mở cửa.



Lâm Phương vô thần sắc bước nhẹ chân. Ánh đèn ngủ hắt lên tường, cái bóng người kéo dài, trông vừa nặng trĩu vừa mỏi mệt.



Bà hơi khuỵ nhẹ gối, kề gần với khuôn mặt dịu dàng vờ như say ngủ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-cua-chung-ta/2896135/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hẹn Ước Của Chúng Ta
Chương 31: Một đứa trẻ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.