Phải Học Cách Cho Đi
"Chỉ cần bao dung như thế thì sẽ giữ được họ lâu dài bên mình ạ?" Cẩn Ngôn vẫn tiếp tục thắc mắc.
Lâm Phương lắc đầu, xoa mái tóc dài của con gái mình. Chợt nhận ra, cô gái bé bỏng ngày nào hiện tại đã lớn thật lớn rồi...
"Bao dung là nền tảng để giữ trái tim chính mình. Con còn phải học cách cho đi thì mới có thể giữ được mối quan hệ thật sự tốt đẹp và lâu dài."
"Là sao mẹ?" Cô không hiểu.
"Có phải con lúc nào cũng thấy rằng, bố xấu tính như thế, đói thì như bị thần kinh, no thì lại trở về bình thường. Hoặc, khi say xỉn thì mè nheo, nóng giận. Tại sao mẹ lại có thể yêu bố được?"
Cô gật gù.
"Tại vì bố đã dành cho mẹ rất nhiều." Lâm Phương hơi đỏ mặt, giống như say rượu. "Từ còn nhỏ xíu, mẹ luôn phải nghe theo sự sắp đặt của ông bà ngoại con, sống cuộc đời mà họ mong muốn."
"Cho đến khi gặp bố con. Ông ấy luôn cho mẹ làm tất thẩy những gì mình muốn, luôn lắng nghe ý kiến của mẹ, bảo vệ mẹ khi gặp sóng gió, ôm lấy mẹ mỗi khi nước mắt tuôn rơi."
"Trong tình yêu, có rất nhiều loại khái niệm. Vẫn là quan trọng ở chính bản thân con. Con trải nghiệm và suy nghĩ ra sao thì cứ làm như thế đó."
"Những gì mẹ đã nói, đó là trải nghiệm của bản thân mẹ."
"Nhưng mẹ vẫn sẽ đưa ra được lời khuyên cho con."
Ngô Cẩn Ngôn cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-cua-chung-ta/2896117/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.