Món Nợ
Những ngày chớm đông không khí mang theo chút lạnh giá, thêm cơn mưa ngâu chưa tạnh càng tăng lên số lần run rẩy trong người.
Ngô Cẩn Ngôn cầm chắc cái túi giấy trong tay mình, suy nghĩ một lúc rồi dứt khoát vặn tay nắm cửa phòng trước mặt. Thôi nào Cẩn Ngôn, bất quá chỉ là một món quà mọn.
"Ngủ à?" Cô nghiêng đầu lầm bầm. Bây giờ cùng lắm chỉ mới chín giờ hơn, không nghĩ người này có thể ngủ sớm vào ngày nghỉ như thế.
Cô nhẹ chân đi vào trong, tuỳ tiện kiếm một chỗ trống trên tủ đầu giường đặt túi đồ xuống.
Tần Lam lúc này trở mình, vô tình chạm vào cánh tay cô.
"..." Ngô Cẩn Ngôn rùng mình một cái rồi đỏ mặt.
Khoảnh cách lúc này có hơi...
Cô vội vàng đứng thẳng dậy, hướng về phía cửa mà đi thẳng, miệng còn lầm bầm: "Tôi không thích con trai nhưng cũng không tới nổi sẽ thích con gái. Đừng câu dẫn tôi..."
Kì thực, cô đối với chuyện yêu đương trên đời này hoàn toàn không có hứng thú.
###
Nửa đêm, mưa ngày càng tầm tã, cả Ngô gia bị Ngô Cẩn Ngôn làm cho không thể ngủ được. Nguyên nhân xuất phát từ việc lúc nãy cô cảm thấy Tần Lam có chút sai sai nên quay lại kiểm tra, kết quả phát hiện nàng ấy bị sốt rất cao.
Cẩn Ngôn lúc này chặn lại ở cửa phòng, kiểu như một con sư tử mẹ đang bảo vệ con mình.
"Được rồi, để đó con làm cho."
Cô nhận thau nước ấm cùng cái khăn từ quản gia, nhanh chóng đuổi người. Dù sao trời cũng khuya, thấy mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-cua-chung-ta/273858/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.