A Yên giờ đây đi theo hai tên được gọi là Hắc Bạch và Vô Thường kia. Bọn họ đang dần bước đến một cánh cổng được gọi là vương la diệm. 
Giờ đây bọn người đó tính đưa cô vào bên trong vương la diệm này thì đột nhiên một âm thanh lớn vang lên : "Các ngươi hãy mau đứng lại..." 
Cô lúc này nghe giọng nói quen quen mà đưa mắt nhìn lên trên trời. Cảnh tượng trước mắt làm cô trở nên hoang mang mà ánh mắt mở thật to cô hốt hoảng nói lầm bầm trong miệng : "Bà ta... Không phải là bà đồng mà là dơi tinh sao." 
Hắc Bạch Và Vô Thường lúc này cũng nhìn lên, trước mắt bọn họ là một bà già có một bộ cánh rất to đang bay trên trời, cùng các ngón tay dài, kèm theo hai chiếc răng năng mọc dài ra. Bà ta nhìn họ bằng ánh mắt đỏ ngầu và nói : 
"Hôm nay các người đừng mong sẽ thoát khỏi đây. Nếu không bỏ lại cô ấy cho ta." 
Giờ đây cô cảm thấy thật hoang mang cô không biết được rốt cuộc người đàn bà này muốn bắt cô làm gì ? Không lẽ bà ta muốn cứu cô chăng hay còn mục đích nào khác ? 
Cô đang suy nghĩ thì một giọng nói trầm bổng vang lên đó là tiếng của Vô Thường : "Ngươi đang mơ mộng sao ? Nếu biết điều thì cút khỏi đây đi. Đừng làm phiền công việc của bọn ta...Còn không thì đừng bảo ta tại sao lại không tha cho ngươi." 
Hắc Bạch lúc đó thở dài, ông ta có vẻ là một người hiền diệu hơn Vô Thường. Ông ta nhẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-coi-am/1075450/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.