Quyên Đỗ đứng dậy đi đến chiếc bàn gần đó, cầm lấy mâm cơm lúc nãy ông vừa tiến lại gần vừa nói :
"Từ hôm qua đến giờ con đã chưa ăn gì rồi, thôi thì đây giờ con hãy ăn một chút gì nhé, còn ta sẽ ra ngoài đi lấy nước cái đã"
A Yên gật đầu ông bước ra ngoài, A Yên ngồi đó một lúc rồi cũng đứng dậy, nhìn về phía chậu nước hôm qua cô bước đến dùng hai tay chạm vào nước đưa lên xoa xoa để làm sạch mặt .
A Yên quay trở lại giường nhìn mâm cơm bụng của cô bắt đầu kêu lên, cô không còn kìm chế được cơn đói, mà ào ạt bốc lấy bốc để thức ăn cho vào miệng, A Yên ăn ngốn nghiến một cách thật là nhanh .
Quyên Đỗ lại bước vào vẫn là dáng vẻ ấy cùng ly nước trong tay, ông tiến đến cạnh A Yên nhìn cô hất tất ăn như chưa từng được ăn, mà cũng phải vì đã 3 ngày cô chưa được ăn gì kể từ khi về đây .
Ông lão đưa ly nước cho cô, căn dặn cô cách ăn uống cho phải phép :
"Con ăn từ từ thôi, đừng làm như vậy cách ăn đó không đúng đâu, phải như vậy này"
Ông ta cầm chiếc đũa và cái chén lên gắp rồi ăn từ từ, từng miếng một còn cô thì dùng tay đang cầm chiếc đùi gà mà gặm .
"Này con hãy cầm lấy chén đũa mà ăn như ta thử đi".
A Yên bắt đầu làm theo và cô cũng cảm nhận được sự ấm áp của gia đình, khi ở gần cạnh ông mà còn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-coi-am/1075433/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.