Chu Sở Hiên vừa rời đi chưa được bao lâu thì có một nhóm nhân viên nam khoảng ba người đến mua cafe, Tôn Nhất Khiếm trong đầu nghĩ mê man.
" Chẳng lẽ Chu Sở Hiên mua đầu tiên lại bán đắt như vậy ?"
Nhóm nhân viên này mua rất nhiều, tổng cộng đến mười bốn ly cafe. Cũng may ông chủ Tôn đã có chuẩn bị trước, nếu không nhất định tay chân sẽ luống cuống.
Nhóm ba người thanh niên kiên ngồi trước quầy bán cafe của Tôn Nhất Khiếm, bắt đầu nhỏ giọng bàn tán. Chỉ tiếc là khoảng cách của ba người cùng Tôn Nhất Khiếm khá gần, hắn đương nhiên cũng sẽ nghe được bọn họ nói cái gì.
Một nam nhân viên mặc áo sơmi đen huých vai hai đồng nghiệp nói.
" Này ! Các cậu có thấy nhân viên vừa nãy bước vào thang máy khi bọn mình vừa bước ra không ?"
Người áo trắng lập tức đáp lại.
" Thấy! Hình như là Chu Sở Hiên. Vừa nãy tôi đã nhìn vào thẻ nhân viên của cậu ta."
Chỉ vừa nhắc đến cái tên này, hai lỗ tai của Tôn Nhất Không không hiểu vì sao dựng thẳng lên, thính lực tốt giống hệt một chú chó đang nghe động tĩnh xung quanh vậy.
Nhân viên áo đen nở nụ cười tươi, nói với hai người kia.
" Cậu ta trông thật đáng yêu, cả người nhỏ nhắn lại trắng mềm. Cảm giác thật khiến người ta lại gần"
Đồng nghiệp bên cạnh huých vai nhân viên áo đen, còn không quên trêu chọc.
" Này! đừng nói với tôi rằng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ngay-yeu-em/3442530/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.