" Tôn...Tôn...Nhất Khiếm"
Chu Sở Hiên đứng ở giữa con phố mấp máy gọi tên một người. Mà người đang đứng đối diện cách cậu mười met khi thấy Chu Sở Hiên lại bất động không nói gì.
Chu Sở Hiên mặc kệ ánh nhìn kỳ lạ của đồng nghiệp, hai con mắt đỏ ngầu như sắp khóc đến nơi gọi lại lần nữa.
" Nhất Khiếm...hóa ra là anh ở đây sao"
Người kia vẫn sững sờ nhìn cậu, trong ánh mắt của hắn tràn ngập bi thương đau khổ. Hắn rũ mắt xuống lắc đầu, miệng một tiếng cũng không nói.
Chu Sở Hiên tiến lại gần, cậu nâng một tay lên muốn bắt lấy tay hắn nhưng lại bị người kia tránh né đi. Cậu hụt hẫng hỏi.
" Anh còn hận em sao ?"
Người kia nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng vẻ mặt khi thấy Chu Sở Hiên toàn là nổi sợ hãi.
" Anh...có thể cho em chạm vào anh một cái được hay không ?"
Chu Sở Hiên đau khổ gọi tên người kia, khẩn cầu người kia cho cậu chạm vào hắn lấy một lần mặc kệ tất cả các ánh nhìn của đồng nghiệp sau lưng mình.
" Tôn...Tôn Nhất Khiếm... Xin lỗi"
Chu Sở Hiên chậm chạp đi đến, hai mắt cậu đỏ lên như thể sắp khóc đến nơi. Vậy mà hắn lại không để tâm đến chuyện đó, bàn tay đưa lên làm ra ngôn ngữ dành cho người câm.
" Xin lỗi cũng đã muộn rồi, tôi bị câm...không thể nói yêu em bằng miệng được. Xin đừng làm tôi khổ sở thêm nữa"
Chu Sở Hiên hiệu được những động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ngay-yeu-em/3442521/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.