Chúng ta đã từng đáng yêu như thế. Cùng chơi trò mưa dầm thấm lâu. Cùng chơi trò mèo vờn chuột.
Chúng ta vờn nhau trong một vòng tròn tình ái. Rõ ràng là thích nhau chẳng thể kiềm chế nổi, nhưng vẫn cứ muốn từ từ vun vén.
Cả một giai đoạn, hai người như con rùa từ từ mà bò tới. Cứ sợ sai một bước thì đối phương sẽ rời bỏ. Trong lòng đều có nhau, nhưng cũng sợ sẽ rời bỏ nhau.
Quan điểm của Nguyễn Hải Miên rất rõ ràng. Cô không ngại chủ động. So với việc chủ động, Hải Miên càng sợ hơn chính là bỏ lỡ. Đã bao lần cô coi phim ngôn tình, đọc truyện ngôn tình. Hai nhân vật chính rõ ràng là thích nhau muốn chết, nhưng vì sao lại cứ làm mặt lạnh, tỏ vẻ không quan tâm đối phương?
Hải Miên nghĩ, chỉ cần một trong hai dũng cảm một chút, nói với đối phương "Tôi thích cậu" hay "Anh thích em" thì có phải câu chuyện sẽ kết thúc nhanh hơn không?
Cô cũng từng đọc vài câu chuyện. Hai người đều thích nhau, nhưng vì chẳng ai nói trước liền bỏ lỡ nhau nhiều năm trời. Có truyện thì may mắn gần chục năm lại tìm về, có truyện thì chẳng tốt đẹp được như thế. Bỏ lỡ chính là tiếc nuối vô hạn, mà Nguyễn Hải Miên lại sợ điều đó.
Sau hôm ấy, Hải Miên được xuất viện và trở về nhà. Cô tiếp tục đi học, cuộc sống xung quanh cũng thay đổi đó chính là sự rời bỏ của hai người bạn thân và có một đối tượng để chú ý.
Sau một buổi đi học trở về, Hải Miên cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-mot-mai/456203/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.