Một buổi sáng ở khu vực thành phố đông đúc bậc nhất ở phía Nam, Sài Gòn. Trong một khu xóm nọ, những ngôi nhà cấp bốn san sát nhau. Xung quanh rộn ràng tiếng xe máy của những người đi làm. Mẹ cô bé đó cũng vậy.
Lọt thỏm trong ba ngôi nhà to lớn xung quanh có một gia đình đông đúc người. Người phụ nữ trong ngôi nhà đó rời đi, không lâu sau Nguyễn Hải Miên cũng rời nhà. Cô cưỡi trên chiếc xe đạp đến trường.
Trường tiểu học của Hải Miên rất gần trường, chạy một tí là tới. Thường lệ, cô rất phân vân trong việc dùng tiền tiêu vặt. Thỉnh thoảng bà nội sẽ cho năm nghìn hoặc mẹ sẽ cho mười nghìn và có thể được thêm tiền ăn sáng. Hải Miên chọn vào trường ăn sáng như mọi khi.
Trong lớp, Hải Miên được đánh giá là ngoan ngoãn, học tập ở mức khá tốt. Bạn bè không có nhiều. Cô được xếp ngồi cùng một bạn nam kém hơn. Cô giáo muốn con bé giúp đỡ bạn.
Bạn nam kia thì xấu tính vô cùng, luôn ỷ vào việc cô giáo chủ nhiệm và gia đình mình có thân quen mà làm trò con bò. Hải Miên luôn cảm thấy khó chịu nhưng cô biết, cô không thể tố cáo và mẹ càng sẽ không giải quyết. Mẹ cô nói cứ nhịn một thời gian rồi sẽ tốt thôi.
Cô cũng rất nghe lời giáo viên. Bởi vì bạn cùng bàn chậm hiểu nên cô luôn giúp đỡ bạn ấy. Viết bài Hải Miên cũng viết chậm lại để chờ bạn, cho bạn nhìn. Làm bài cũng chờ bạn, để chỉ cho bạn. Nguyễn Hải Miên còn việt hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-mot-mai/456198/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.