Buổi hội thảo kết thúc, mọi người lục đục chuẩn bị ra về, những người đồng nghiệp cùng tham gia đều đứng lại cùng nhau trò chuyện, Phạm Thanh Tú đứng trong đám đông cùng những đồng nghiệp khác, đàn anh, đàn chị để trao đổi thêm thông tin về chủ đề của buổi hội thảo. Là người còn trẻ tuổi trong ngành, Phạm Thanh Tú còn mang vẻ ngoài lịch thiệp và nho nhã, khiến ai nấy đều có thiện cảm, mất không quá lâu, anh sớm có thể tạo được mối quan hệ với người khác.
Có người từng nói, dáng vẻ của một người mình để ý lúc tập trung làm việc thật sự rất quyến rũ mà Nguyễn Hải Miên luôn may mắn nhìn thấy điều đó. Một thoáng đó, cô nhận ra mình chẳng thể nào di dời ánh mắt ra khỏi anh. Chỉ một lúc đó, chính bản thân Hải Miên mới biết có lẽ tình cảm của thời non trẻ ấy là chấp niệm lớn nhất đời này của cô.
Trong suốt thời gian học tập, không ngừng nỗ lực đó dù có bao nhiêu gian khổ và vất vả, cô đã âm thầm an bài cho chính mình một con đường không có người đồng hành. Nguyễn Hải Miên không muốn một người nào đó phải chữa lành vết thương mà không phải là họ gây ra, điều đó là vô cùng bất công. Với những phép thử đã có, cô chắc rằng bản thân sẽ không tổn thương bất kì một ai vì chính câu chuyện tình cảm không trọn vẹn của chính mình.
Dù có ra sao, dù rằng sẽ phải mang theo sự tiếc nuối chôn giấu cho đến khi bản thân chẳng thể nhớ nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-mot-mai/3509252/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.