Chương trước
Chương sau
Edit by Le Hong Lan
Tiết Xán bột chế độ tấn công ngay lập tức, nếu không phải tôi ra tay ngân càn, công chúa Đóa Nhã người đang đứng trước mặt tôi hiển nhiên sẽ bị anh ta đõ thương.
Vâng, chính xác người vừa nói chuyện với tôi là Đóa Nhã
"Làm sao cô lại có thê’ vào được kết giới của ta?" Mặc dù Tiết Xán hiện tại không làm gì, nhưng giọng điệu cùa anh ta cũng đổy vẻ đe dọa. Edit by Le Hong Lan
Đóa Nhã bối rối mở mắt ra nói: "Kết giới? Kêt giới gì cơ"
Tôi có lẽ biết chuyện gì đang xày ra. Kết giới của Tiết Xán được tạo ra nhằm ngăn chặn những người có linh lực mạnh, linh lực cùa Đóa Nhã thật sự quá yếu, vì vậy cô mới có thể tiến vào được kết giới.
Đóa Nhã lặp lại câu vừa rồi: "Đi theo tôi.'
Chúng tôi hiện tại đang ở trên địa phận cùa người khác, vậy nên cũng phài quy cũ một chút. Tôi kéo Tiết xán đi theo Đóa Nhã, cô ây nở một con đừng bí mạt trong hòn sơn thủy.
Nơi Hạ Lẩm và Tiền Thuận đang đợi sẵn. Edit by Le Hong Lan
Khuôn mặt của Hạ Lẩm lúc này vẫn xám xịt như ngày nào
Chúng tôi ra khỏi con đường bí một và trở về cung điện, tôi kéo Đóa Nhã đến bên cạnh và hỏi hoàn toàn bằng giọng của chị gái: "Tại sao em lại ờ đó"
Nghe câu hỏi của tôi, mặt Đóa Nhã đỏ bừng cô ấy xoa xoa hai má của mình, quay đầu lại nhìn Hạ Lỗm, rồi khẽ nắm góc váy cùa tôi, "Họ Lẩm đột nhiên hỏi em về vị trí của nọc rắn độc, em đoán ra rằng mọi người sẽ đi tìm nọc rắn, con rắn đó thực sự rất mạnh. Em sợ mọi người gặp nguy hiểm".
Nói xong, cô ấy nhìn tôi đầy lo lắng.
"ừm, chị không sao chứ? Cũng may là mẹ em không phát hiện ra, nêu không chị sẽ gặp nguy hiểm rồi. Em....Em không có ý gì khác, chì là....dù sao thì cũng là như vậy", công chúa lộ vẻ lo lắng khi nó chuyện. Sau đó cô vừa đi vừa nhày chân sáo, trông thật đáng yêu
Tôi không biết, tại sao Hạ Lỗm lại thờ ơ với một cô gái thanh khiết và tốt bụng như vậy, nếu tôi là đàn ông, tôi sẽ cưới nàng ta về làm vợ.
Tôi vừa nghĩ tới đây, Hạ Lẩm trừng mắt nhìn tôi không nói gì, sau khi lườm tôi, em ấy lạnh lùng nói với Đóa Nhã: "Anh sẽ không kết hôn với em. Em nói gì cũng vô dụng."
"Thiêu gia, người nói vậy thật quá dóng" Nhìn xem, không chì tôi mà ngay cà Tiển Thuận đều không thê’ chịu đựng được nữa
Đối với Tiết Xán tôi còn nghi ngờ rằng anh ấy thậm chí còn không nghe chúng tôi nói chuyện. Tôi không biết anh ấy đang nghĩ gì
"Nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?" Đối với Tiền Thuận, Hạ Lỗm luôn dùng bạo lực để áp chế, cậu nhóc này cũng thật sự bị thuyết phục, Tiền Thuận trong nháy mắt đã biên hắn thành con rùa rụt đổu
Được rồi, tôi cũng không mong đợi nhiều ở Tiền Thuận
Tôi thực sự tò mò về thân phận của nữ nhân điên kia, bao gồm cà cô’ linh lực mạnh mẽ, và môi quan hệ giữa nữ hoàng và cô ta. Edit by Le Hong Lan
Vì có nghi ngờ nên tôi đã hòi thằng Đóa Nhã: "Chúng tôi đã nhìn thấy một người phụ nữ ở sân sau, em có biết đó là ai không?"
"Phụ nữ nào? Hậu cung chì có hai người, mẫu thân và em, ngoài ra còn có thị vệ." Cô gái nhỏ rõ ràng đang muôn che đậy, trong lòng hoảng sợ, "Thật sự không có người nào khác ở đây"
"Tại sao không, vừa rồi đáng lẽ em phài nhìn thấy? Người phụ nữ đó đang đánh nhau với hoàng nữ hoàng"
"Không, em không nhìn thấy gì cà, em chì nhìn thây anh chị ngoài ra không còn ai khác"
"Ổ, dù gì em cũng đã nói rồi, mọi người không nên tự ý di tìm con xà tinh đó. Nó là thánh vật của bộ tộc xà nữ chúng em. Nên được bào vệ rất chặt chẽ"
Vi Đóa Nhã không muốn nhắc đến người phụ nữ đó nên tôi không thê’ khai thác thêm được gì nữa, tôi nói với Đóa Nhã: "Chúng ta có một người bạn cần phài điều trị, và các chữa trị duy nhất cho anh ấy là phài có nọc rắn. Vi vậy chúng ta nhất định phài lây được nó".
"Mọi người sao không nói rõ, nêu mọi người không muốn ở lại. Em sẽ đến gặp mẫu thân và tìm cách để bà ấy truyền nọc rắn cho chị. Chuyện đó...thực ra mẫu thân cũng là một người mẹ, bà ây chỉ đơn giàn là quá nôn nóng muốn tìm cho em một tấm chồng". Nói xong công chúa ngại ngùng liếc mắt về phía Hạ Lỗm".
như vậy, công chúa Đóa Nhã là một người thuần khiết và hiền lành, cũng không chịu được mà bùng nổ. Cô dậm chân tại chỗ, đỏ mặt và bỏ chạy.
Hạ Lầm ánh mắt rõ ràng là biểu đạt ý tứ "nói nhàm như vậy tốt nhất cô đừng nên nói, dừng trách tôi trở mặt với cô"
Chắc chì có người da mặt dày như tôi mới không quan tâm đến ánh mắt đe dọa cùa Hạ Lẩm, bột chế độ chị em tốt, tôi đến gân Hạ Lẩm và nói nhỏ "Cô công chúa này, thật sự rất tốt đấy chứ".
"Tốt ư, em không nhìn ra cái gì cà, An Tố tại sao chị lại bà tám như vậy".
Lần này em ây thực sự dùng từ bà tám để miêu tà bà chị già vạn người mê của mình hay sao. Edit by Le Hong Lan
Sau khi hít thở sâu một vài hơi, tôi kiềm chế không dùng bạo lực với thằng nhóc hỗn láo này. Kỳ thật cậu ta chưa bao giờ cho tôi một phút nở mạt. Đã vậy tôi cũng không có ý định làm cho cậu ta hài lòng. Tôi tiếp tục phớt lờ biểu hiện của Hạ Lầm
"Thật sự, nếu em lấy cô công chúa này về cũng không sợ lỗ....không chờ tôi nói hết lời Hạ Lầm đã vùng vằng có ý định bỏ đi Edit by Le Hong Lan
Tội nghiệp cho tâm tình của người chị gái này, tôi thực sự lo lắng cho hôn sự của Hạ Lầm, nhưng đến cuối cùng em ây vãn không hiểu được tấm lòng tôi. Edit by Le Hong Lan
Vốn dĩ Hạ Lầm đã bỏ đi, nhưng cuối cùng lại bị tôi kéo lại, bước tiếp theo là nói chuyện chính sự.
Chúng tôi đã thào luận nghiêm túc về người phụ nữ điên đó là ai.
Không ngờ người lên tiếng đổu tiên lại là Tiết Xán anh ta còn ù mưu vài câu: "Nữ nhân này so với nữ vương còn lợi hại hơn, nàng xem, nữ vương hoàn toàn không có ý định hại cô ta, chỉ ra lệnh cho hậu vệ bắt cô ây"
"chuyện này còn cần anh phải nói sao" Hạ Lẩm có lẽ vẫn còn bị kích động bởi những lời nói vừa rồi của tôi, nên đâm ra có thái độ hằn hộc với cà thê giới. Tiết Xán lúc này hiển nhiên hai mắt đỏ ngầu. Nếu không phài tôi ra tay ngăn càn, có lẽ lúc này anh ấy đã thu thập xong Hạ Lẩm rồi.
Với tình hình như thể này tôi tự hỏi không biết đến bao giờ tôi mới được có phút giây bình yên
Tuy nhiên, Hạ Lầm không trì hoãn chuyện chính sự, em ấy lộp tức nói ra suy đoán của mình: "Chị không để ý đến quần áo của cô ấy sao?"
Hạ Lẩm và Tiền Thuận là người đổu tiên gặp cô ây. Khi nhìn thấy cô ấy, Tiền Thuận có ý định gửi cành báo đến chúng tôi ngay, nhưng họ phát hiện ra rồng người phụ nữ này tâm tư không bình thường, và cô ổy chì lần quẩn ở sân sau, tuyệt nhiên không có ý định vào căn hổm bí một.
Mõi đến sau khi nữ hoàng xuất hiện, họ mới ra hiệu cho chúng tôi.
Nhưng mối quan hệ giữa danh tính cô ta và bộ quần áo đó là gì? Bộ quần áo đó đơn giàn chỉ rách nát và không có gì đáng kể.
Hạ Lam lạnh lùng nói: "Quần áo của cô ấy thêu hoa văn hình rắn giống như Đóa Nhã"
Mắt tôi sáng lên, tôi buột miệng: "Không ngờ em lại quan sát Đóa Nhã rất kỹ. Chị thật sự không có ân tượng về những gì cô ây mang trên người".
Hạ Lam lại trừng mắt nhìn tôi và ôn nhu nói: "Loại hoa văn này là biểu tượng đặc trưng cùa hoàng gia, người bình thường không dùng được, nữ nhân này phài chăng cũng là công chúa" Edit by Le Hang Lan
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.