Chương trước
Chương sau
Thân thể tôi chấn động, giật mình kêu lên, còn chưa kịp phản ứng, liền đột ngột bị rơi xuống!
Tôi nguyên lai tưởng rằng mình sẽ bị rơi xuống mặt đất đau điếng, nhưng không ngờ lại rơi xuống một chỗ mềm nhũn.
Tôi sững sờ, nhìn xem bốn phía thì đã thấy là dưới phòng khách, xung quanh hỗn độn, ngẩng đầu thì thấy nóc nhà rách một lỗ, lúc này tôi mới phản ứng được, ra là sàn nhà của gian phòng phía trên bị phá, cả người tôi trực tiếp rơi xuống, vừa vặn rơi vào trên ghế salon.
Tôi ngẩng đầu liền nhìn thấy Hạ Hàng đứng ở bên cạnh, sắc mặt có mấy phần khẩn trương, trong tay còn cầm một cái búa lớn, quá hiển nhiên, vừa rồi là ông ta đứng tại phía dưới mà trực tiếp nện vào sàn nhà phía trên, tôi mới bị ngã xuống.
Tôi có chút tức giận, từ trên ghế salon đứng lên “Hạ Hàng, ông có phải có vấn đề hay không! Sao tự nhiên lại đập phá trần nhà!”
Hạ Hàng mặt âm trầm nhìn chòng chọc vào tôi, như cố tìm trên mặt tôi một cái gì dị dạng, một lúc lâu sau mở miệng nói, “Tôi thấy lâu như vậy không thấy cô xuống, sợ cô có phải hay không xảy ra chuyện gì, nên mới lo lắng mà nện trần nhà.”
Vẻ mặt tôi khó tin nhìn vào Hạ Hàng.
Hạ Hàng mặc dù không có Huyền Thuật, nhưng dù sao cũng là quân nhân, thân thủ đương nhiên tốt, cũng giỏi về quan sát, hẳn là thấy được tôi ở trên gian phòng kia không có vấn đề gì, như vậy mà lại quyết định cho nện trần nhà, còn đặc biệt đem ghế sô pha đặt ở dưới, để tiếp được tôi rơi xuống.
Mặc dù ông ta nói làm như vậy là bởi vì lo lắng cho tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy quá khoa trương.
Nếu như nói lo lắng, có thể gọi trực tiếp tên tôi, làm sao phải trực tiếp đập phá trần nhà?
Tôi nhìn lên trần nhà một lỗ rách lớn, lại nhìn thấy cái búa trong tay Hạ Hàng, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Lại liên tưởng trước đó trên gian phòng kia nhìn thấy quyển sổ.
Nói đến đó, tôi đột nhiên nghĩ đến cái gì, biến sắc.
Đúng rồi, quyển sổ kia đâu?
Tôi nguyên lai là đang ở trên gian phòng, tay cầm quyển sổ ngẩn người, thì đột nhiên rơi xuống, quyển sổ hiển nhiên cũng không biết rơi ra chỗ nào.
Tôi nhìn xung quanh bốn phía, quả nhiên nhìn thấy quyển sổ nằm trên một mảnh trần nhà phế tích.
Tôi lập tức đứng dậy đi qua lấy. Nhưng không ngờ Hạ Hàng vậy mà còn nhanh hơn tôi.
Ông ta đứng gần quyển sổ hơn nên đã nhanh tay chộp lấy nó. Trong tích tắc này, lòng tôi như chìm sâu xuống vực thẳm.
Hạ Hàng nhìn vào quyển sổ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
“Đây là cái gì?” Ông ta cầm quyển sổ ngẩng đầu nhìn tôi, cũng không biết có phải cảm giác của tôi sai lầm hay không nhưng tôi cảm thấy sắc mặt của ông ta mang theo một loại sát khí, khiến tôi không khỏi hoảng sợ trong lòng.
Nhưng tôi vẫn cố gắng bình tĩnh lại, mở miệng nói: “Tôi cũng không biết, tôi nhìn thấy quyển sổ này trong gian phòng trên nóc nhà.”
Hạ Hàng không nói chuyện tiếp với tôi mà trực tiếp mở quyển sổ ra.
Tích tắc này, tôi cảm thấy tim mình nhảy lên đến tận cổ.
Rất nhanh Hạ Hàng đã trông thấy cái tên bên trong quyển sổ.
Hạ Ly.
Nháy mắt sắc mặt của ông ta biến đổi.
“Hạ Ly?” Nhưng rất nhanh, ông ta đã bình tĩnh trở lại, cầm sách nhìn tôi, “Có phải là người mà hôm qua cô hỏi tôi?”
Tôi nhìn chằm chằm vào ông ta, như thể muốn nhìn ra thần sắc thực sự của ông ta, nhưng không nghĩ tới, ông ta vẫn giữ bộ dạng bình tĩnh, khiến tôi không khỏi sững sờ.
“Đúng vậy.” Tôi thẳng thắn nói, “Cô ấy là người của Hạ gia, trước đó bị mất tích ở đây, hôm qua tôi đột nhiên nghĩ đến chuyện này nên đã hỏi thăm ông một chút.”
Hạ Hàng cúi đầu trầm ngâm một chút, sau đó lộ ra biểu lộ như là tỉnh ngộ, “Thì ra cô gái này, gọi là Hạ Ly.”
Tôi nhíu mày, “Ông nói vậy là có ý gì?”
“Mấy năm trước, cũng vào thời gian Quỷ Nguyệt, có một cô gái hoàn toàn chính xác đến nơi này, cũng giống như cô gặp phải quỷ quái, tôi liền đem cô ta trở về, ở đây chiếu cố một tháng, chỉ là tôi không có hỏi tên cô ấy, không biết hóa ra cô ấy gọi là Hạ Ly.”
Tôi nhìn Hạ Hàng, trong lòng vẫn không nhịn được hoài nghi, “Ở một tháng, ông cũng không biết tên của cô ấy?”
“Đúng vậy, có vấn đề gì không?” Hạ Hàng hỏi lại tôi, “Cũng giống như cô, hiện tại tôi cũng không biết tên của cô.”
Tôi sững sờ, đúng là như vậy, Hạ Hàng từ đầu cho tới bây giờ đều không có hỏi tên của tôi, giống như không thèm để ý đến chuyện này.
Bất quá cũng là, nếu như ông ta không có nói sai, thì tôi cùng lắm sẽ chỉ ở đây một tháng, sau đó rời đi, thì cũng chỉ như một vị khách qua đường, cũng không cần thiết biết tên của tôi.
Hạ Hàng nói quả nhiên có lý, nhưng là tôi vẫn không nhịn được cảm thấy kỳ quái, “Nhưng mà người nhà họ Hạ chúng tôi đều cho rằng Hạ Ly đã mất tích, nếu như cô ấy thật là ở đây một tháng, vậy sau tháng đó cô ấy đã rời đi đúng không, vì sao cho đến bây giờ vẫn không có tung tích?”
“Cô ấy không phải bị mất tích, là bị những ác quỷ ngoài kia giết chết.” Hạ Hàng bình tĩnh mở miệng, “Lúc cô ấy tới đây, cũng là bị thụ thương, tôi đã đưa cô ấy trở về chăm sóc, nhưng cô ấy lại một mực không tin tôi, sau khi vết thương lành lại liền nhất định phải ra ngoài, nói là đến nơi này mục đích để bắt quỷ, làm sao có thể vì quỷ quái mà trốn tránh, nên cô ấy đã thừa dịp tôi không để ý, lén ra ngoài, nhưng cô ấy không ngờ rằng linh lực của mình đã bị phong ấn, nên đã bị những ác quỷ kia giết chết.”
Hạ Hàng giải thích vẫn vô cùng hợp lý, bởi vì trước đó tôi cũng đã nghe Hạ Lẫm nói cho tôi biết, Hạ Ly tới nơi này là để bắt quỷ.
“Thế nào, cô vẫn không tin tôi?” Hạ Hàng hừ một tiếng, “Các cô tiểu nha đầu này, đều là không tin ta, cho nên cô ta mới chết thảm như vậy, chính là bởi vì biết trước các cô ương bướng như vậy, khi lần đầu bắt cô tôi đã khóa tay cô lại.”
Tôi có chút xấu hổ.
Hạ Hàng đã nói như vậy, tôi cũng không biết nói gì thêm, bất luận chân tướng sự việc thế nào, hiện tại đúng là tôi cùng Tiết Chỉ không có khả năng ra ngoài, nên tốt hơn vẫn là không nên chọc giận Hạ Hàng.
Nghĩ đến cái này, tôi gật gật đầu, “Vậy không có việc gì, đại thúc, tôi về nghỉ ngơi trước.”
Hạ Hàng lại hừ một tiếng, nhưng không có ngăn cản tôi, tôi liền rời khỏi phòng khách.
Về đến phòng mình, tôi vẫn là không nhịn được trầm tư.
Mặc dù Hạ Hàng giải thích đều hợp tình hợp lý nhưng tôi luôn cảm thấy tất cả mọi chuyện là quá mức trùng hợp.
Vì cái gì hết lần này tới lần khác, tôi cùng Hạ Ly hai nữ nhân của Hạ gia, đều tại thời điểm quỷ nguyệt, lại gặp được ông ta?
Tôi đang một mực suy nghĩ, Tiết Chỉ liền lập tức chạy đến trước mặt tôi, cầm điện thoại dùng khẩu hình miệng nói cho tôi, “Có tin tức của cậu.”
Tôi lúc này mới nhớ tới, Hạ Lẫm đã nói với tôi, muốn gửi cho tôi tư liệu về Hạ Ly.
Tôi liền lập tức mở ra.
Hạ Lẫm gửi tới một văn kiện, bao quát là thông tin cơ bản của Hạ Ly, ảnh chụp, còn có tài liệu về vụ mất tích.
Trông thấy dữ kiện bên trong, tôi không khỏi sắc mặt trở nên trắng bệch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.