Chương trước
Chương sau
Tôi sửng sốt một chút.
Tiết Xán là một tên cương thi chín trăm năm, nói trắng ra hắn căn bản không cần ăn uống, vậy thì càng không thể tồn tại cái gọi là “chưa ăn no” này.
Nhưng là tôi tưởng rằng hắn là bởi vì quá lâu chưa được ăn đồ thực sự ngon, cho nên thèm ăn, “Vậy em gọi một chút rượu và đồ ăn Tây nhé”
Nói rồi liền định đi gọi phục vụ, cũng không ngờ Tiết Xán giam cầm tôi bên trong đột nhiên dùng sức, dù là tôi bây giờ linh lực đã lợi hại, nhưng vẫn không thể động đậy.
“Thứ ta muốn ăn không phải là đồ Tây.” Tiết Xán càng vùi sâu vào những sợi tóc của tôi, thanh âm càng thêm trầm thấp, mang theo một loại mê hoặc, “Thứ ta muốn ăn, chính là nàng.”
Tiết Xán nói những lời này, băng lãnh khí tức toàn bộ đều thổi qua cổ tôi, tôi không khỏi run lên một cái, đồng thời cảm thấy mặt mình nóng lên.
“Tiết Xán chàng đừng làm những chuyện không đứng đắn!” Tôi tranh thủ thời gian muốn đứng lên, nhưng là Tiết Xán càng dùng lực, tôi mảy may đều không thoát khỏi hắn.
“Ta đích xác là không đứng đắn.” Tiết Xán môi mỏng có chút cong lên, bờ môi băng lãnh không ngừng cọ xát vào tai tôi, “An Tố, lúc biến thành hình dáng cậu nhóc, mỗi ngày ta đều chỉ là có thể xem, không thể ăn, nàng nói hiện tại có phải hay không nên đền bù cho ta một bữa ăn no nê đây?”
Tôi căn bản không dám tưởng tượng Tiết Xán ăn no nê sẽ là đến mức độ như thế nào, không khỏi run lập cập, nhưng là Tiết Xán bỗng dưng đứng dậy, đem cả người tôi ôm vào trong ngực, lại xoay người một cái, hai chúng tôi liền rơi xuống trên giường.
Tôi bị giam cầm dưới thân thể hắn, ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn bàng quen thuộc, khuôn mặt đã khắc sâu vào trái tim tôi vĩnh viễn không thể nào phai mờ.
Tôi bỗng dưng thất thần, nhịn không được đưa tay ra, những ngón tay bất giác sờ lên từng đường nét trên khuôn mặt Tiết Xán.
“Tiết Xán.” Tôi thấp giọng nói, “được nhìn thấy chàng như thế này thật tốt biết bao.”
Tiết Xán bắt lấy bàn tay tôi đang vuốt ve khuôn mặt anh, khẽ hôn vào môi tôi, “Sau này nàng cùng ta, là đời đời kiếp kiếp, sẽ vĩnh viễn không bị già nua, liệu nàng có vì thế sinh ra chán ghét ta không?”
Tôi nhìn Tiết Xán.
Đúng vậy, bây giờ tôi cũng đã giống Tiết Xán, đều trở thành bất lão bất tử, nói trắng ra chúng tôi có thể mãi mãi vẫn như thế này hình dáng.
“Khuôn mặt anh tuấn như vậy, sao ta có thể ghét được đây?” Tôi hỏi lại, “Ngược lại là chàng, với bộ dạng này của em, chàng có hay không sau này sẽ chán ghét em?”
Tiết Xán khẽ cười một tiếng, “Đích thật là có khả năng này.”
“Chàng nói vậy là có ý gì!” Tôi tức giận, lập tức bóp lấy eo của hắn.
Bây giờ tôi cũng sớm đã không phải giống trước kia là một tiểu An Tố trói gà không chặt, một khi xuất thủ cũng có mấy phần lợi hại, nhưng chỉ là Tiết Xán không có phản ứng gì, một chút cầm cổ tay của tôi, cầm cố linh lực, thuận thế toàn thân lại ép lên người tôi.
Tôi cảm nhận được xung quanh bao trùm luồng khí tức quen thuộc, trong lúc nhất thời có chút tham lam.
Thật là tốt, cuối cùng trải qua bao nhiêu sóng gió, Tiết Xán đã lại trở về bên cạnh tôi, thật sự là quá tốt.
Tiết Xán thì là cúi đầu, không chần chừ một giây bắt lấy môi của tôi, mắt thấy hắn liền muốn bắt đầu, tôi đột nhiên nghĩ đến cái gì, đẩy Tiết Xán ra, “Không được!”
“Vì cái gì không được?” Tiết Xán sắc mặt có chút không được tốt.
“Bởi vì trong bụng em bây giờ đang có hài nhi.” Tôi sờ sờ phần bụng có chút hở ra ở phía dưới, như thế này đối với con thật sự không tốt.
Tiết Xán hiện tại cả khuôn mặt đều xanh xám đến mức có thể nhỏ ra mực, nhưng dù sao cũng là con của mình, biết là không thể làm gì hơn, chỉ có thể nói: “Vậy nàng làm thế nào để đền bù ta đây?”
“Sao lại phải đền bù chàng? Không phải chàng muốn cùng con của mình so đo thiệt hơn đấy chứ?” Tôi trừng mắt nhìn hắn.
“Mặc kệ, nàng chính là phải đền bù cho ta.” Tiết Xán thấp mắt nhìn tôi, đột nhiên nói, “Chi bằng thế này, ta tốt xấu gì cũng vừa mới khôi phục thân xác, nàng đến giúp ta tắm rửa đi.”
Tôi liếc mắt, tức giận nói: “Có thể đổi sang lựa chọn khác được không?”
“Không thể.” Tiết Xán bắt được tay của tôi, từng chút từng chút một hôn ngón tay tôi, thỉnh thoảng còn dùng đôi môi băng lãnh cắn nhẹ một cái.
Tôi không cầm được có chút run rẩy, “Được rồi, được rồi. Em giúp chàng tắm rửa là được chứ gì.”
Tiết Xán lúc này mới mỉm cười, nắm tay tôi đi vào phòng tắm.
Phòng tắm này chung quanh cũng là pha lê, có thể trông thấy bên ngoài nước biển xanh thăm thẳm, bể tắm thì phi thường cực đại, Tiết Xán rất nhanh đã trút bỏ toàn bộ y phục.
Mấy ngày nay sau khi Tiết Xán khôi phục hồn phách, hắn vẫn như cũ mái tóc dài, chỉ bất quá ngày thường tùy ý buộc gọn lên, lúc này buông ra, những sợi tóc đen nhánh phủ lên bờ vai trắng nõn rắn chắc, nhìn càng mê hoặc lòng người.
Mặc dù đã ở cùng hắn lâu như vậy, nhưng nhìn dáng người Tiết Xán ngay trước mắt, tôi vẫn là không nhịn được lén nhìn.
Trên người cơ bụng sáu múi rõ ràng, cùng hai bên ngực săn chắc, tôi không khỏi có chút đỏ mặt.
“Chàng chuyển qua bên này, em giúp chàng chà lưng.” Tôi lúng túng thấp giọng nói một câu, chỉ thấy Tiết Xán khẽ cười một tiếng, quay lưng qua.
Tôi căn bản chỉnh định chà xát qua loa một chút, cũng không ngờ vừa nhìn thấy tấm lưng trơn bóng như đá cẩm thạch của Tiết Xán, cả người tôi đột nhiên đều cứng đờ.
Trên lưng của Tiết Xán, có một hình xăm màu đỏ.
Cái hình xăm kia hoa văn vô cùng quen mắt, tôi lập tức liền nhận ra, cái này không phải hoa văn trên những Thần khí sao?
Còn nhớ rõ lúc trước lưu quang lô đưa tôi đến một thời điểm trong tương lai, tôi cũng nhìn thấy hình xăm này trên lưng của nam nhân lúc đó.
Trong đầu tôi oanh một tiếng, lập tức không đoái hoài gì đến tắm rửa, chỉ là bắt lấy Tiết Xán, sắc mặt trắng bệch hỏi: “Tiết Xán, trên vai của chàng sao lại có hình xăm này?”
“Hình xăm? À, nàng nói cái hình trên lưng này sao?” So với vẻ kinh hoảng của tôi, Tiết Xán ngược lại là thần sắc nhàn nhạt nói, “Từ khi hồn phách của ta được ngưng tụ một lần nữa, thân xác bên trên liền có thêm hình tự này. Ta đã hỏi qua Hạ Lẫm, Hạ Lẫm nói có thể là bởi vì hồn phách hiện tại là của ta, nhưng thật ra là dùng chín loại Thần khí kia tạo thành, cho nên nói sẽ lưu lại hình tự giống như bên trên Thần khí.”
Hạ Lẫm nói đích thực là có lý, nhưng tôi lúc này càng thêm run rẩy.
“Nàng sao thế?” Tiết Xán nhìn tôi thần sắc không tốt, lập tức xoay người, đỡ lấy khuôn mặt của tôi nhìn tôi.
Tôi lại là một câu cũng không nói lên lời.
Trên lưng Tiết Xán lại có một hình xăm cực kỳ đặc biệt như vậy, có thể nói trên thế giới này là có một không hai, cái này cũng liền thể hiện ra rằng, lúc tôi xuyên không bị mắc kẹt vào thời điểm trong tương lai, nhìn thấy nam nhân trong khu rừng rậm kia, hẳn là Tiết Xán.
Tôi nhớ được trước đó Tiết Phong từng nói với tôi, lưu quang lô mặc dù là bởi vì ngoài ý muốn nên mới đưa tôi đến một thời điểm trong tương lai, nhưng cũng không phải là hoàn toàn ngẫu nhiên, nó đưa tôi đến thời điểm kia trong tương lai, hẳn là cũng có liên quan đến tôi.
Tôi trước đó còn cảm thấy kỳ quái, bởi vì lúc đó tôi cảm thấy mình không có chút quen biết gì với nam nhân có hình tự đặc biệt trên lưng kia.
Nhưng hôm nay, tôi lại trong lòng hoài nghi, nam nhân kia, có phải chính là Tiết Xán?
Lúc trước tôi cũng không nhìn được chính diện mặt nam nhân kia, hơn nữa lúc ấy tiếng nói của hắn đặc biệt tê tâm phế liệt, cho nên tôi cũng không nhận ra được giọng nói của hắn.
Nhưng bây giờ, có lẽ là trong lòng luôn canh cánh điều gì đó, tôi càng nghĩ càng thấy tấm lưng nam nhân kia cùng giọng nói của hắn, hoàn toàn chính xác rất giống Tiết Xán.
Chẳng lẽ nói...người đó chính thật là Tiết Xán?
Hay nói cách khác, Tiết Xán trong tương lai không xa, sẽ cực kỳ gặp nguy hiểm, mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.