Chương trước
Chương sau
Không, không có khả năng!
Nếu như Phương Hải thật không có Kim Ô Sa, vậy làm sao hắn biết Kim Ô Sa tồn tại? Phải biết kể cả những người trong Huyền Môn, cho dù là Huyền Môn chính thống, nếu như không phải chuyên môn đi nghiên cứu, cũng không thể nào biết đến mấy loại Thần Khí.
Nghĩ tới đây, tôi không cam tâm gắt gao bắt lấy Phương Hải, rống to: “Ngươi có phải nói láo hay không! Kim Ô Sa rốt cuộc có ở trong tay ngươi không?”
Trong lòng tôi thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi, có phải ngọc châu ý niệm xuất hiện vấn đề gì, khiến Phương Hải đã thoát được khỏi bị khống chế?
Thế nhưng là Phương Hải vẫn như cũ ngơ ngơ ngác ngác, mặc dù tôi cấp bách truy vấn, hắn vẫn ngây ngốc máy móc trả lời: “Ta không có nói láo, ta thật sự không có Kim Ô Sa.”
“Vậy ngươi làm sao lại biết Kim Ô Sa tồn tại!”
“Bởi vì ta trước kia rất muốn đoạt được Kim Ô Sa, cho nên có điều tra tìm kiếm, nhưng cho tới bây giờ ta vẫn chưa tìm ra được.”
Tôi không khỏi sửng sốt.
Phương Hải nghĩ kỹ lại thì không có nói dối. Với địa vị cùng dã tâm của Phương Hải, cho tới nay cũng tiếp xúc với không ít người Huyền Môn. Cho nên nói không chừng là có người nào đó trong Huyền Môn trùng hợp cũng biết đến Kim Ô Sa, nói cho hắn, hắn vì thế liền một lòng muốn có được.
Sắc mặt tôi tái nhợt, nhưng vẫn là không cam tâm gắt gao bắt lấy cổ áo Phương Hải, rống to: “Những gì người nói có phải sự thật không? Mỗi câu đều là nói thật có phải không?”
Chuyện cho tới bây giờ, tôi vẫn là không nhịn được ôm chút hy vọng vào vận may, nói không chừng là ngọc châu ý niệm xảy ra vấn đề, cho nên Phương Hải nhất quyết giữ được bí mật không nói ra. Thực tâm là tôi không thể tiếp nhận Tiền Thuận Nhi trả giá lớn như vậy sau khi dùng máu thuật, đoán ra kết quả đến cùng lại là sai lầm.
Đối diện với sự phẫn nộ của tôi, Phương Hải vẫn như cũ trả lời như một cái máy: “Tất cả là sự thật.”
Trong nội tâm của tôi càng tuyệt vọng hơn, nhưng vẫn không cam tâm hỏi: “Được rồi, nếu ngươi đã nói mình là nói sự thật, vậy ngươi nói cho ta, mẹ ruột của Phương Trạch rốt cuộc là ai?”
Lúc này tôi đã hoàn toàn bị thất vọng cùng phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, căn bản là chỉ nghĩ đến Tiết Xán hồn phách không cách nào ngưng tụ, chàng như vậy một mực suy yếu, thật lòng không còn tia lý trí nào có thể nói.
Tôi sở dĩ hỏi vấn đề này, là bởi vì tôi biết Phương Hải trong lòng bí mật lớn nhất, trừ Kim Ô Sa, còn liên quan đến mẫu thân thật sự của Phương Trạch. Cho tên tôi nghĩ thử lòng lại Phương Hải, nếu như điểm này hắn cũng nói ra sự thật, liền khẳng định cho việc hắn thật đã bị ngọc châu ý niệm khống chế hoàn toàn.
Nhưng vấn đề được hỏi ra trong nháy mắt, tôi lại cảm thấy lập tức hối hận.
Tôi xém chút đã quên, Phương Trạch vẫn ở ngay đây, nếu Phương Hải đem sự thật tất cả chân tướng nói ra, Phương Trạch nghe được về sau chẳng phải sẽ sụp đổ? Phải biết rằng những năm gần đây, cậu ta vẫn một mực coi Phương phu nhân là mẫu thân thật sự, còn một mực bênh vực Phương phu nhân mà quay ra đối đầu với Phương Hải. Nếu như cậu ta biết Phương phu nhân căn bản không phải mẹ ruột của cậu ấy, trong lòng cậu ấy sẽ đau khổ như thế nào?
Nhưng hiển nhiên lời nói đã ra đến miệng, không thể thu hồi. Tôi khẽ cắn môi. Sự thật là không thể thay đổi được, có lẽ tôi chỉ có thể sau đêm nay xóa đi ký ức của Phương Trạch.
Xóa đi ký ức đối với thân thể Phương Trạch sẽ có một chút ảnh hưởng, nhưng nếu tôi kịp thời cho cậu ta một vài viên thuốc bổ, ảnh hưởng cũng sẽ không quá lớn.
“Mẹ ruột Phương Trạch?” Phương Hải máy móc trả lời, “Là vợ trước của ta, Lục Yến Nhi.”
Trong chốc lát, tôi cảm giác được Phương Trạch bên cạnh sắc mặt trở nên trắng bệch. Nhưng giờ này khắc này, tôi lại không có tâm trạng để ý cậu ta, chỉ cảm thấy cả người mình khí lực như bị rút hết, co quắp ngồi dưới đất.
Cho nên nói, Tiền Thuận Nhi Máu Thuật thật là đã sai sót? Phương Hải cho tới nay chỉ muốn tìm kiếm Kim Ô Sa, nhưng là cũng không có thật sự tìm thấy.
Trong lòng tôi tất cả dường như nguội lạnh.
Tôi căn bản cho rằng mình khổ cực vất vả tìm tới Kim Ô Sa, hồn phách Tiết Xán rốt cuộc cũng có hy vọng được ngưng tụ lại, thật không nghĩ đến cuối cùng vậy mà là chỉ như giỏ trúc múc nước, tất cả đều là công dã tràng, không đạt được cái gì.
Nhưng là cố gắng nắm lấy ngọn cỏ cuối cùng, tôi rất nhanh liền ý thức được Tiết Xán hiện tại ngày càng suy yếu, lúc này không phải lúc để đa sầu đa cảm.
Tôi đứng lên lần nữa, một mặt gắt gao nhìm chằm chằm vào Phương Hải, hỏi: “Nói! Ngươi điều tra Kim Ô Sa, rốt cuộc điều tra ra cái gì!”
Mặc dù Phương Hải không phải là người nắm trong tay Kim Ô Sa, nhưng nếu quả thực hắn một mực tìm kiếm Kim Ô Sa, không chừng so với chúng tôi sẽ nắm được nhiều tin tức hơn, dù sao hắn cũng đã tìm kiếm Kim Ô Sa trong nhiều năm. Mà hiện tại hắn tốt xấu gì cũng đã có quyền cao chức trọng.
Phương Hải vẫn như cũ diện mạo ngốc trệ, nghe thấy câu hỏi của ta, máy móc trả lời: “Theo tôi điều tra, Kim Ô Sa dường như nằm ở trong một gia tộc Huyền Môn thần bí, vì để có được Kim Ô Sa, ta đã cố ý tiếp cận nữ nhi đại tiểu thư trong bộ tộc đó, cuối cùng trực tiếp cưới nữ nhi của gia tộc đó.”
Tôi không hề nghĩ tới, vậy mà lại đạt được câu trả lời như vậy.
“Cưới nữ nhi của gia tộc đó, ý ngươi là gì? Chẳng lẽ là Phương phu nhân là con gái của gia tộc đó?” Tôi nghiêm nghị truy vấn.
“Phương phu nhân?” Lúc này Phương Hải căn bản không có năng lực suy nghĩ cùng phân tích, hắn chẳng qua là vẫn đờ đẫn trả lời câu hỏi của ta, “Là vợ trước của ta, mẹ ruột của con trai ta, Lục Yến Nhi.”
Nghe xong cái này, tôi triệt để ngây người.
Trước đó tôi nghe Phương Tình nói qua chuyện tình của Phương Hải và Lục Yến Nhi, tôi còn tưởng rằng đó là Phương Hải đối với Lục Yến Nhi là một mực si tình, vậy mà không nghĩ tới, Phương Hải tiếp cận Lục Yến Nhi, là có mục đích khác.
Nhưng lúc này tôi bỗng nhiên cũng hiểu được, vì cái gì trước đó tôi nhìn thấy quỷ khí của Lục Yến Nhi lại cường đại như vậy. Nguyên lai khi còn sống nàng chính là người của Huyền Môn, cho nên quỷ khí mới có thể lợi hại như vậy.
“Vậy sau khi ngươi cưới Lục Yến Nhi, chẳng lẽ lại không thăm dò được Kim Ô Sa ở chỗ nào sao?” Tôi lại hỏi.
“Ta thực tình chưa tìm được chính xác vị trí của Kim Ô Sa, bởi vì lúc đó ngay khi sắp thăm dò được địa điểm, Lục Yến Nhi phát hiện ra mục đích của ta, nàng phẫn nộ đến cực điểm, lại vừa vặn lúc đó đang mang thai Phương Trạch, vì bị kích động dẫn đến sinh non, về sau khó sinh mà chết.” Nói đến đây, Phương Hải mặt vẫn đờ đẫn nhưng lại hiện lên một tia đau khổ, “Gia tộc của nàng vì thế đối với ta mang hận thù, không cho phép ta bước chân vào gia tộc của họ, cho nên về sau ta cũng không có cơ hội tìm kiếm Kim Ô Sa.”
Nghe đến đó, tôi càng khiếp sợ.
Tôi cuối cùng cũng đã rõ vì sao trước đó Phương phu nhân lúc tế bái Lục Yến Nhi, đã nói tựa như là “Ngươi muốn trách liền đi tìm Phương Hải”. Nguyên lai việc Lục Yến Nhi chết đúng là có liên hệ tới Phương Hải.
Những năm gần đây, Phương Hải đối tối với Phương Trạch như vậy, đến cùng là bởi vì hắn thật lòng vẫn còn mang hoài niệm với Lục Yến Nhi, chứ không đơn thuần là áy náy.
Trong lòng tôi thầm bất đắc dĩ.
Mặc dù đối với Phương gia sự tình vẫn còn nhiều uẩn khuất bên trong, nhưng tôi hiện tại vẫn là quan tâm nhất Kim Ô Sa hiện ở nơi nào, thế là càng gắt gao nắm chặt cổ áo Phương Hải: “Rồi sao nữa? Ta không tin ngươi cứ như vậy từ bỏ, những năm gần đây ngươi điều tra thêm được cái gì?”
Không ngờ, lần này Phương Hải chỉ lắc đầu mà trả lời rằng, “Những năm gần đây, ta không tiếp tục tìm kiếm Kim Ô Sa nữa.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.