Chương trước
Chương sau
“Được rồi, Hạ Lẫm.” Tôi kéo ống tay áo Hạ Lẫm nói nhẹ, “Dù sao em cũng là em trai chị, cả ngày đừng dạy dỗ chị, giống như anh trai của chị vậy, em làm vậy khiến chị cảm thấy thật xấu hổ.”
Nhận chị em được hai năm, tôi càng ngày càng hiểu rõ Hạ Lẫm hơn, cậu ấy thật ra là một kẻ thích mềm mỏng không thích cứng rắn, chắc chắn dưới vẻ bề ngoài tỏ ra cứng rắn của tôi, vẻ mặt của Hạ Lẫm chỉ dịu đi một chút, cậu ấy nhanh chóng liếc mắt nhìn thần khí sau lưng của tôi, thì thầm: " Chị giờ đã hiểu chưa?"
Tôi nhanh chóng lấy ra cây đàn thiên thạch sau lưng, cẩn thận cùng hai người họ kiểm tra để chắc chắn rằng thần lực trong đó không bị tổn hại.
“An Tố, cô thật liều lĩnh!” Tiết Phong thở dài, “Dám trộm nó một mình!
Rõ ràng không phải lúc trước Tiết Phong còn khen tôi, rồi giờ lại lo lắng tôi bị Ninh Gia hại sao, vì vậy tôi vội nói: "Đừng nói nhảm, đi mau."
Ba người chúng tôi nhanh chóng rời khỏi sào huyệt của Ninh gia, tôi và Hạ Lẫm trực tiếp đến thành phố H. Còn Dung Tắc thì đến thành phố S.
Bởi vì hiện tại tôi đã thu thập được bảy Thần khí, còn lại hai cái, thiếu một cái chưa biết ở đâu, cái còn lại ở trong tay Tiết gia.
Nói cách khác, chúng tôi giờ phải nghĩ cách đối phó với Thần khí của Tiết gia.
Đây là lý do tại sao, Tiết Phong sẽ trực tiếp đi về nhà họ Tiết, anh ấy là đi tìm giúp tôi tung tích thần khí này.
Sau khi tôi và Hạ Lẫm trở về thành phố H, chúng tôi mang theo Tiết Xán và sáu người Dương Thần Khí kia, ngày hôm sau sẽ đi đến thành phố S.
Xe vừa tới thành phố S, Tiết Phong liền tới đón, xuống xe, hắn nghiêm mặt nói: "Tình hình không lạc quan lắm."
Tôi có linh cảm mơ hồ xảy ra chuyện không hay, "Có chuyện gì vậy?"
“Người Tiết gia hình như đã phát hiện Tiết Xán trở nên yếu ớt.” Tiết Phong thấp giọng nói.
Lòng nặng tôi nặng trĩu.
Tôi biết rằng từ khi tôi rời đi hai năm trước, một bộ phận lớn người trong Tiết gia đều có ý kiến về Tiết Xán, nhưng bọn họ không dám hành động bởi vì sức mạnh tinh thần lực của Tiết Xán rất uy nghiêm, nhưng bây giờ bọn họ mới biết Tiết Xán đã yếu thế, vậy chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.”
Nếu là trước đây, tôi thật sự không quan tâm đến việc những người này ở Tiết gia đối xử với Tiết Xán như thế nào, nhưng hiện tại tôi cần Thần khí của Tiết gia, nếu người trong Tiết gia không nhận ra thân phận của Tiết Xán, thì chắc chắn là bọn họ sẽ không giao thần khí ra. Hơn nữa Tiết gia tuy đã rơi vào siêu hình mê muội, nhưng vẫn là một gia tộc lớn, muốn lấy Thần khí, e rằng không dễ dàng.
“Tiết Phong à!, dù sao anh cũng là Tiết gia đại công tử, cho dù là với địa vị của mình, anh cũng không có cách nào sao?” Tôi hỏi anh ấy mang theo chút may mắn cuối cùng.
“Tôi đã thử rồi.” Nhưng lời nói của Tiết Phong khiến tôi thất vọng, “Tôi không lấy được. Thần khí này chính là Khai Thiên Phủ, khác với Thần Nông Đỉnh trước đây, đây là một loại vũ khí sát thương, cho nên người của Tiết gia chú ý bảo vệ hơn đến nó. Thần khí này luôn được giữ trong biệt thự và không thể dễ dàng lấy đi. "
Tôi đang thầm phiền muộn, thì nghe Tiết Phong nói: "Xem ra chúng ta phải triển khai biện pháp đặc biệt."
" Biện Pháp gì đặc biệt?"
"Lấy trộm."
Tiết Phong háo hức ném cho tôi hai chữ.
Tôi sững sờ trong giây lát, nhưng nhanh chóng nhận ra rằng đây là cách tốt nhất, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác.
Vì không thể lấy Thần khí trực tiếp nên chỉ có thể trộm hoặc cướp nó từ Tiết gia mà thôi. Tôi có thể lấy trộm từ kẻ thù không đội trời chung như Ninh Gia, thì lần này lấy Thần khí từ Tiết gia chắc sẽ dễ dàng hơn.
Nghĩ đến đây, tôi lập tức đồng ý, "Được rồi, kế hoạch của anh là gì?"
Kế hoạch của Tiết Phong rất đơn giản, anh ấy có nhiệm vụ dò hỏi Khai Thiên phủ ở đâu, sau đó tôi và Hạ Lẫm chung tay đi trộm về, Tiết Phong có nhiệm vụ giúp dẫn đường vào Tiết gia.
Tiết Phong quả thật làm việc rất nhanh lẹ, tối hôm đó đã nói cho chúng tôi biết Thần khí được giấu ở tầng hầm của biệt thự Tiết gia, sau đó chụp bản đồ rồi gửi cho chúng tôi.
Hạ Lẫm và tôi chuẩn bị một chút rồi lên đường vào đêm hôm đó.
Trước khi đi, tôi đến thăm Tiết Xán.
Tiết Xán thân thể càng ngày càng kém so với lần trước khi anh ấy đấu với Ninh gia, thật ra ba ngày hắn đã phát sốt hai lần, nhưng bây giờ có thể nói là sốt triền miên.
Nhìn thân thể và linh hồn của Tiết Xán càng ngày càng yếu, tôi biết việc linh hồn ngưng tụ sắp xảy ra.
Nói cho cùng, trạng thái vi linh hồn hiện tại của Tiết Xán vốn dĩ chỉ là tác dụng chuyển thế nhất thời, nhất định không phải là giải pháp lâu dài, may mà trong tay tôi đã tìm được bảy Thần khí, nếu như đêm nay Khai Thiên Phủ mà lấy được thì hi vọng của tôi càng lớn. Chỉ cần chúng tôi tìm được Thần khí cuối cùng, Tiết Xán sẽ hội tụ linh hồn ngay lập tức.
Nghĩ đến đây, tôi đưa tay ra vuốt tóc mái của Tiết Xán, nói nhỏ: "Tiết Xán, anh cố chịu đựng nhé! Mọi chuyện sẽ qua sớm thôi."
Nghe thấy những lời này của tôi,Tiết Xán nãy giờ nằm trên giường bệnh, đột nhiên mở mắt ra.
"Tiết Xán? Anh cảm thấy thế nào?" Tôi lập tức nói, vừa định sờ trán anh ấy, nhưng Tiết Xán không muốn, aanh ấy đưa tay ra đột nhiên liền bắt lấy đôi tay gầy gò của tôi.
“An Tố, anh không sao.” Anh thì thào, giọng khàn đi vì sốt, “Anh chỉ lo lắng cho em.”
Tôi sửng sốt một chút, sau đó không nhịn được cười, "Còn có việc gì phải lo lắng cho em chứ. Anh lo vì em đi trộm đồ sao? Hay anh thật sự cho rằng An Tố em thật sự là một kẻ vô dụng?"
Lông mày Tiết Xán vẫn nhíu chặt, hắn nói nhỏ: "em vẫn chưa hiểu được người của Tiết gia lợi hại thế nào đâu. Bọn họ đều là những doanh nhân rất thông minh, từ khi biết anh bị thương và có lẽ họ cũng đã biết kế hoạch của mọi người muốn thăm dò Khai Thiên Phủ đê lấy trộm nó.”
Tôi sửng sốt một chút, "Ý của anh là, đêm nay chúng ta đi trộm Thần khí, rất có thể là người Tiết gia đã biết được và đang gài bẫy em?"
Tiết Xán gật đầu.
Tôi đã nghĩ kỹ về những người Tiết gia mà mình gặp trước đây, lần đầu tiên gặp người Tiết gia, tôi không thích họ cho lắm.
Nhưng sau đó bởi vì Tiết Xán coi trọng tôi nên, thái độ của bọn họ đối với tôi đã cải thiện rất nhiều. Nhưng bản chất của họ hẳn là ấn tượng ban đầu của tôi khi gặp. Vì vậy Tiết Xán nói đúng. Nếu bọn họ biết tôi đang tìm thần khí này, nhất định sẽ gài bẫy cố tình để dụ chúng tôi vào miệng cọp, và nhân cơ hội này để giết tất cả chúng tôi.
Nghĩ đến điều này, tôi hơi lo lắng, nhưng tôi biết mình không còn lựa chọn nào khác.
Linh hồn ngưng tụ của Tiết Xán sắp xảy ra, cho nên dù biết đêm nay sẽ có nguy hiểm, tôi cũng phải đi.
Nghĩ vậy, tôi nói: "Dù có chuyện gì thì em cũng phải thử, đừng lo lắng, em nhớ lời của anh, em nhất định sẽ cẩn thận hơn."
Tiết Xán biết không ngăn được tôi nên gật đầu nói nhỏ: " An Tố! Bảo trọng."
Sau khi sắp đặt xong Tiết Xán lập tức đi theo Hạ Lẫm đến biệt thự Hạ gia, tối nay Tiết Phong tổ chức tiệc để tiện cho chúng tôi trộm đồ, địa điểm tổ chức là ở trung tâm thành phố, cho nên người Tiết gia đã đến đấy từ sớm, ở nhà cũng chỉ còn lại một vài người giúp việc.
Hạ Lẫm và tôi đỗ xe cách Tiết gia một đoạn khá xa, chúng tôi xuống xe, đi bộ đến biệt thự nhà họ Tiết..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.