Chương trước
Chương sau
Ninh Uyển Uyển nhìn sang kia hét lớn: "Ninh Nhị! Móc ngay mắt của nó ra cho ta! Móc xuống cả mũi luôn!"
Tiếng hét của bà điên Ninh Uyển Uyển kéo tôi trở về thực tại, tôi biết thời khắc này không còn đủ để tôi do dự nữa rồi.
Tôi nhất định phải đánh cược một lần, xem như cuối cùng là lấy hồn phách cùng sinh mệnh của mình làm tiền đặt cược, không hối tiếc!
Dù sao tôi đã hứa với đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão nhất định sẽ bảo vệ gia tộc mình. Giờ này khắc này, tôi mới ý thức tới cái gọi là trách nhiệm và nghĩa vụ. Việc này chẳng quan trọng đúng sai nữa, chỉ là ta biết rõ, tất cả mọi người ở dưới kia, đều chỉ có thể dựa vào một mình mình.
Nghĩ tới đây, chút do dự cuối cùng cũng biến mất, cả người tôi hét lớn một tiếng, nhanh chóng đem hồn phách của mình rút ra khỏi thân thể.
Cảm giác thật sự… vi diệu!
Hồn phách vốn không có hình thể, nhưng tôi vẫn có thể cảm giác được nhục thể dường như khẽ động đậy, giống như chúng ta lột găng tay vậy.
Ngay sau đó, tôi cảm thấy có một cảm giác nhẹ nhàng phiêu bồng, cúi đầu xuống, liền nhìn thấy thân thể mình – một tôi khác, đang nằm đó.
Nhục thể của tôi toàn thân đều là máu, nhìn trắng bệch mà tàn tạ vô cùng.
"An Tố!"
Tôi nghe thấy Ninh Uyển Uyển kinh ngạc hô lên, tôi lập tức liền ý thức được hồn phách của mình đã hoàn toàn rời khỏi thân thể. Tôi cúi đầu nhìn mình, liền phát hiện hồn phách của tôi có màu ngà sữa, bởi vì có quỷ khí của đại trưởng lão, hình dáng hồn phách của tôi mạnh mẽ có cảm giác, giống như là tảng băng được điêu khắc ra chân dung, mơ hồ mang theo vài phần sương mù.
"An Tố ngươi xuất được hồn ra?" Ninh Uyển Uyển vẫn là một người thông minh, rất nhanh liền hiểu được động cơ nào mà tôi làm như vậy, mặt ả biến sắc, tức giận mắng to, "Chết tiệt, ta suýt quên mất, ngươi bây giờ cũng sớm không còn là người sống!"
"Ninh Uyển Uyển, hiện tại Bạo Vũ Lê Hoa Châm với tôi đã vô dụng". Tôi lạnh lùng nhìn xem Ninh Uyển Uyển, "Chúng ta cũng nên thanh toán nốt nợ nần thôi nhỉ?"
Nháy mắt, tôi lập tức hướng phía phía trước đánh tới.
Tôi vốn là nghĩ nhào về phía Ninh Uyển Uyển đầy khí phách, nhưng không nghĩ thân thể quá nhẹ, liền nặng nề đập mặt xuống đất. May mắn tôi là không có thực thể, cho nên đụng vào trên mặt đất cũng không có việc gì.
Bây giờ tôi mới nhận thức được, là bởi vì tôi hiện tại thân thể chỉ có hồn phách không có nhục thể, so với bình thường nhẹ hơn rất nhiều, nếu theo thói quen bình thường để khống chế thân thể, khẳng định là dùng sức quá độ.
Hồn phách của tôi có chút lảo đảo trên mặt đất xoay tròn đến mấy lần, mới miễn cưỡng đứng vững.
"Ha ha ha ha ha!" Ninh Uyển Uyển dù sao cũng đã chết qua một lần, rất nhanh liền hiểu được tôi lúc này vì sao lại chật vật như vậy, lập tức trên mặt mất đi vẻ lo lắng, chỉ cười lạnh nói: "Sao thế An Tố, vừa rồi ngươi oai lắm kia mà? Ngươi đúng là lần đầu tiên xuất hồn ra. Ngươi tự xem lại mình đi, căn bản đến hồn phách mình còn không điều khiển được. Như thế mà còn dám dọa đánh ta? Ngươi chắc vẫn còn đánh giá thấp ta quá, coi trọng bản thân quá à?"
Ninh Uyển Uyển cười lạnh một tiếng, tất nhiên không cho tôi cơ hội làm quen với hồn phách, lập tức ngưng tụ linh lực hướng về phía tôi!
Trong lòng tôi kinh hãi, tranh thủ thời gian muốn lui lại, chẳng nghĩ vừa lui lại, cả người dùng sức quá độ, liền hướng phía đằng sau lảo đảo đến mấy lần.
Ả điên kia căn bản không cho tôi cơ hội thở dốc, từng bước ép sát. Tôi liên tục lùi lại, tranh thủ thời gian trong lòng bàn tay ngưng tụ linh lực chống cự.
Xem ra, mặc dù chưa thể điều khiển động tác hồn phách của mình, nhưng thao tác linh lực xem chừng linh hoạt hơn rất nhiều.
Thế là tôi lập tức thay đổi chiến lược, dứt khoát để hồn phách của mình đứng yên một chỗ không nhúc nhích, chỉ ngưng tụ linh lực, quăng về phía Ninh Uyển Uyển.
Đáng tiếc, Ninh Uyển Uyển cũng không phải kẻ ngờ nghệch.
Thấy tôi tung ra linh lực hùng mạnh, cô ta nhanh như mèo khom lưng xuống nhặt đỡ một thứ gì đó, nhằm che chắn.
Thế mà cô ta lại lấy cơ thể của tôi ra che chắn!
Tôi hoảng hốt, tranh thủ thu tay về điều chỉnh phương hướng, thế nhưng vẫn có chút không kịp, trực tiếp đâm bị thương thân thể của mình, thân thể yếu ớt kia lại tóe ra một đám máu nữa.
Tôi cau chặt lông mày.
Phải biết xác thịt rất khó phục hồi như cũ, hiện tại linh hồn của tôi rời khỏi thân xác, thân xác hoàn toàn không có bảo hộ, nếu như Ninh Uyển Uyển làm tổn thương nhục thể của tôi, tôi nên làm thế nào cho phải?
Tôi còn chưa kịp ngẫm nghĩ, Ninh Uyển Uyển lại nhặt thân thể của tôi lên, rống to: "An Tố! Ngươi đã không cần thân thể của mình, vậy đừng trách ta không khách khí!"
Dứt lời, Ninh Uyển Uyển gương mặt toàn sát khí một chưởng bổ về phía khuôn mặt nhục thể của tôi.
Vô sỉ! Hẳn là ả ta ghi hận tôi hủy dung mạo của ả, cho nên cũng muốn đem thân xác và dung mạo của tôi đem hủy!
Tôi cũng chỉ là con gái thôi, mặc dù không có dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn như của cô ta, nhưng tôi cũng để ý mà!
"Ninh Uyển Uyển ngươi dừng tay lại ngay cho ta!" Tôi lập tức cũng ngưng tụ linh lực, hướng phía Ninh Uyển Uyển bổ tới.
Thế nhưng là thực tế tôi vẫn chưa quen khống chế linh hồn mình, mười phần không nhạy bén, thêm nữa lúc này tình thế cấp bách, lập tức chưởng liền đánh trật, chị xẹt qua mấy sợi tóc của ả ta, không ngăn được hành vi.
Chưởng kia của Ninh Uyển Uyển thẳng tắp rơi xuống thân thể tôi, làn da trơn bóng bị rạch một đường máu.
"Ha ha ha ha ha!" Trông thấy trên mặt tôi đổ máu, Ninh Uyển Uyển cười hô hố đầy sảng khoái, "An Tố! Đây là quả báo đấy! Ngươi hủy mặt của ta, ta cũng hủy lại mặt ngươi nè!"
Dứt lời, cô ta ngưng tụ linh lực càng ngày càng lớn, lại một lần nữa một chưởng bổ về phía mặt của tôi.
Tôi không còn nhiều thời gian mà chần chừ, vọt tới, muốn ngăn cản hành vi của ả ta.
Thế nhưng linh hồn của tôi thực tế quá khó khống chế, chỉ là một động tác đơn giản, vậy mà trượt đà, trực tiếp xuyên qua thân thể Ninh Uyển Uyển.
"Ha ha! An Tố, ngươi cho rằng hồn phách dễ điều khiển và ra chưởng thế sao? Vậy ngươi cũng quá ngây thơ rồi, nếu không muốn nói là ngu độn!" Trông thấy dáng vẻ chật vật của tôi, Ninh Uyển Uyển cười lạnh, "Hôm nay ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi, cũng sẽ không bỏ qua Hạ Gia!"
Vừa nói, cô ta tung chưởng trực tiếp bổ về phía tôi, ra tay dứt khoát, nếu quả thật đánh trúng mặt tôi, chắc sẽ khiến nó nhão nhoét ra, ít nhất cũng nát bấy như mặt của cô ta.
Trong lòng tôi hoảng hốt, chính không biết làm sao, lúc này ả đàn bà điên kia bàn tay dồn hết sức vào mặt của tôi, khiến tôi lạnh gáy khiếp sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.