Chương trước
Chương sau
Thây ma này có phải là người tôi quen biết không?
Tôi chưa kịp phản ứng thì sợi dây đã bị tôi kéo càng lúc càng gần, và cuối cùng tôi cũng nhìn thấy khuôn mặt của thây ma.
Trong phút chốc, mặt tôi tái mét.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp lại người phụ nữ này, trong một hoàn cảnh éo le như thế này.
Khuôn mặt tôi nhìn thấy lúc này hóa ra là công chúa Cao Lệ mà tôi đã gặp khi tôi nhập vào Ninh Uyển Uyển của chín trăm năm trước lúc xuyên không về thời nhà Tống.
Vẻ mặt sửng sốt của tôi khiến vị công chúa Cao Lệ chú ý.
Cô ấy cố gắng thoát khỏi Khổn Tiên Thằng, nhưng tôi đã thêm linh lực của mình vào nó nên cô ấy không thể thoát khỏi dù cô ấy đã dùng hết sức để vùng vẫy, cô ấy cố gầm lên: “ Cô là ai?"
Tôi còn chưa kịp trả lời cô ấy thì cuối cùng cô ấy cũng bị KhổnTiên Thằng làm cho ngã xuống đất.
Tôi vẫn ngây người, còn chưa kịp phản ứng, thì Tiết Xán bọn họ lúc này cũng đã ở bên cạnh tôi, Tiết Phong và Hạ Lẫm không hề biết Cao Lệ công chúa này, cho nên họ mới kinh ngạc hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại có thây ma này ở đây? "
Tiết Xán thì nhanh chóng nhận ra dáng vẻ của Cao Lệ công chúa, sắc mặt lập tức trở nên mấy phần nghiêm trọng.
“Thật ra các người là ai?” Giữa sự ngạc nhiên của chúng tôi, Công chúa Cao Lệ đã ngưng tụ một linh hồn ma quái ở thế phòng thủ, và nhìn chúng tôi với một vẻ mặt không mấy thiện cảm.
Tôi chợt nghĩ, cô công chúa mà tôi gặp trước đây khi là Ninh Uyển Uyển, nên chắc chắn cô ấy không thể biết tôi chính là ai khi trong hình dáng của An Tố lúc này.
Tôi không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi trút bỏ được nỗi lo trong lòng.
Khi gặp công chúa Cao Lệ trong tình huống này, tôi thực sự không biết phải đối mặt với cô ấy như thế nào.
“Chúng tôi đến đây để tìm đau Khổn Tiên Thằng.” Tôi thấy hồn ma của Công chúa Cao Lệ, căn cơ tu luyện của nàng lúc này cũng không yếu, ít nhất cũng phải đạt tới cấp bậc của Tiết Phong, và tôi phải thừa nhận rằng sau khi tôi từ biệt cô ấy chín trăm năm trước, cô ấy đã nghe lời tôi, cẩn thận Tu luyện huyền học siêu hình
Nhưng dù sao đi nữa, linh lực của hồn ma Công chúa Cao Lệ nhất định không thể so sánh với tôi, cho nên tôi cũng không có ý định che giấu ý đồ của mình.
Nhưng không hiểu sao tôi vẫn thấy rất lạ, Công chúa Cao Lệ tuy có tu vi tốt nhưng làm sao có thể giữ cho thân xác của mình không bị phân hủy trong 900 năm?
Ồ, phải chăng là Khổn Tiên Thằng đã trợ giúp cô ấy.
Tôi nhanh chóng hiểu ra chuyện này đã xảy ra như thế nào. Theo miêu tả của các bô lão thì NinhUyển Uyển đã mất đi KhổnTiên Thằng này hàng trăm năm nay, KhổnTiên Thằng này đã thất lạc không bao lâu thì công chúa Cao Lệ lại vô tình sở hữu nó rồ, dùng luô. Khổn Tiên Thằng để duy trì sức sống cho cơ thể của mình.
Trong lòng vẫn có chút nghi hoặc, nếu Cao Lệ công chúa chỉ muốn duy trì sức sống của thân thể, thì có thể mang theo nó bên người là đủ rồi, tại sao lại phải trốn ở trong thôn nhỏ này, rồi cô ấy lại tự mình biến thành một con diều bay trên không trung như vậy?
Ngoài ra, xác chết của những người khác trong ngôi làng này cũng được cô ấy làm thành diều. Tại sao cô ấy lại phải làm ra chuyện như vậy?
Công chúa Cao Lệ sững sờ một lúc, không phản ứng kịp, trước câu trả lời của tôi. Nhìn thái độ của nàng tôi nhận ra rằng có lẽ cô ấy còn không biết mình đang giữ báu vật gì.
"Đây là những sợi dây của cô sao?. Tôi không nghĩ như vậy, nó nên là của chúng tôi mới phải." Tôi thì thầm.
Công chúa Cao Lệ chợt nhận ra mục đích của chúng tôi tới đây chính là muốn đoạt lấy Khổn Tiên Thằng của nàng. Thấy đồ vật của mình có thể bị lấy đi, nàng đột nhiên lộ ra vẻ phòng bị hơn nữa, ma khí xung quanh tăng vọt, " Đừng hòng lấy được nó!"
Vừa dứt lời, công chúa Cao Lệ đột nhiên niệm chú, tôi chợt cảm thấy xung quanh gió thổi rất mạnh khó có thể mở mắt ra được.
Chúng tôi chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy vài tiếng nổ, cả đám diều trên trời đã rơi xuống, đúng như dự đoán của chúng tôi, tất cả những con diều này đều là xác người lớn, đen kịt, trông rất kinh sợ.
Công chúa Cao Lệ nhanh chóng đưa ra một cao năm nữa, dây diều trên thi thể đột nhiên bay tới, tất cả đều rơi vào tay nàng.
"Sợi dây này thuộc về ta! Ta sẽ không bao giờ giao cho ngươi!" Công chúa Cao Lệ nghiêm nghị nói với chúng tôi, nói xong nàng nhanh chóng hành động như muốn chạy trốn, nhưng Tiết phong ở bên đã lật người chặn đường nàng.
“Chúng tôi không ở đây để xin phép cô.” Tiết Phong cười nói, “Tuy rằng cô khá ưa nhìn, nhưng thật đáng tiếc đối với Thần khí, thì lúc này cô cũng không có ý nghĩa gì. Cảm ơn cô vì đã giúp chúng tôi thu thập những thứ này. Giờ chúng tôi không chào đón cô nữa. "
Lời vừa dứt, Tiết Phong liền lấy lòng bàn tay chém thẳng xuống.
Công chúa Cao Lệ sắc mặt hơi thay đổi, lập tức muốn chống cự, tuy rằng hồn ma của nàng có thể so sánh với linh lực của Tiết Phong, nhưng về kinh nghiệm thực chiến, nàng hiển nhiên hoàn toàn không phải là đối thủ của anh ấy nên nàng chưa kịp ra tay đánh lại đã bị một chưởng của Tiết Phong đánh bại.
Tiết phong cuối cùng mất kiên nhẫn đập mạnh tay trái vào cổ tay công chúa, tất cả dây diều trong tay Công chúa Cao Lệ đều bị bung ra,rơi cả vào tay Tiết Phong.
“Không!” Mất đi hết dây diều, Cao Lệ công chúa gào lên thảm thiết, “Ngươi không thể lấy đồ của ta! Đây là đồ của phu quân ta để lại cho ta!
Nghe những lời này của Công chúa Cao Lệ, tôi gần như phun ra một ngụm máu vì kinh ngạc.
Phu quân ư? Công chúa Cao Lệ kết hôn khi nào? Cô ấy kết hôn lần nữa sau khi tôi rời đi chín trăm năm trước sao? Thật không thể tin được.
Trong lòng tôi rất khó hiểu, nhưng tôi cũng biết với tình huống hiện tại của mình, đơn giản là không thích hợp để hỏi những câu này.
“Phu quân của cô ư?” Tiết Phong cũng ngẩn ra một lúc, sau đó lãnh đạm cười, “Đừng nói nhảm nữa, thứ này là bảo bối của Ninh gia, phu quân cô không thể có thứ này, cho dù có là sự thật đi chăng nữa, thì chắc hẳn chồng cô đã trộm nó của nhà họ Ninh rồi cũng nên. Vì vậy đây không thể là đồ của chồng cô. "
Dứt lời, Tiết Phong quay đầu muốn rời đi, nhưng công chúa Cao Lệ không chịu để mất đồ của mình, cô ấy hét lớn: "Không được! Đây là của phu quân ta! Tất cả những thứ này đều là hơi thở của phu quân, ta nhất định sẽ không để các người lấy mất nó "
Tôi chợt nhận ra điều gì đó, khóe miệng không khỏi co giật.
Người chồng mà công chúa Cao Lệ nói dênd dường như không phải là ai khác, chính là tôi, nói chính xác hơn, chín trăm năm trước, tôi đã đóng giả Ninh Uyển Uyển và vô tình thành phó mã của cô ấy.
E rằng Cao Lệ công chúa này sau khi giải quyết xong chuyện của hoàng tộc Cao Lệ chín trăm năm trước, đã trực tiếp đi đến Trung Nguyên, tìm Ninh Uyển Uyển.
Nhưng làm sao cô ấy lại nghĩ rằng Ninh Uyển Uyển đã chết rồi, thậm chí cô ấy còn không nghĩ rằng năm xưa cô ấy đã kết hôn với người, thật ra không phải Diệp Uyển Uyển thật, mà là An Tố tôi của chín trăm năm sau xuyên không về quá khứ.
Nhưng do nhầm lẫn, công chúa Cao Lệ đã thực sự tìm ra được Tiên Khí thất lạc của Ninh Uyển Uyển, và KhổnTiên Thằng này vì đi theo chủ nhân của nó lâu ngày nên sẽ có hơi thở của Ninh Uyển Uyển.
Thật ra vừa rồi khi gặp Khổn Tiên Thằng này, tôi cũng lờ mờ cảm nhận được hơi thở của Ninh Uyển Uyển trong đó, nghĩ đến đây, không chỉ tôi mà ngay cả Công chúa Cao Lệ cũng cảm nhận được hơi thở đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.