Chương trước
Chương sau
Edit by linh hằng
Tôi lập tức ngây người, vội vàng ngăn dòng nước mắt trong hốc mắt, rưng rung nhìn Tiết Xán "Tiết công tử? ”
Tiết Xán nhìn tôi vẻ mặt muốn nói nhưng lại thôi, do dự một lúc, vẫn là mở miệng hỏi: "Tố cô nương, cô sẽ còn ở lại trong phủ chúng tôi không? Hay là... cô định quay về?”
Chuyện đến nước này,Tiết Xán chắc chắn biết tôi cũng không phải là một cô gái tầm thường đến với Tiết gia này, là có mục đích đặc biệt.
Hiện tại anh ấy phải vội vàng đi tìm lão phu nhân đưa thuốc, cho nên không có thời gian thẩm vấn tôi, nhưng sau khi lão phu nhân uống thuốc, chỉ sợ muốn tìm tôi tính sổ có đến mùa quýt.
Khóe miệng tôi cong lên: "Có chuyện gì vậy?" Tiết công tử còn muốn thẩm vấn thân phận của tôi sao? ”
"Nếu cô muốn nói thì nói, không muốn thì nói ta cũng không ép cô." Tiết xán thản nhiên nói
Tôi không nói gì cả.
Tiết Xán nhìn tôi, dường như đoán được ý ta muốn đi, bỗng dưng thản nhiên nói: "Nếu muốn đi, Tố cô nương có thể chờ gặp ta tối nay một chút được không, ta có chuyện muốn nói với Tố cô nương. ”
Trong lòng tôi cảm thấy kỳ lạ, Tiết Xán có chuyện gì muốn nói với tôi?
"Có thể không?" Cô Tố, Tiết Xán lại hỏi tôi.
Tôi hiện tại chỉ muốn giảm mức nguy hiểm cho Tiết Xán đến mức thấp nhất, cho nên một phút cũng không muốn ở lại Tiết gia.
Bởi vì tôi biết, người nhà họ Ninh chắc chắn đang âm thầm quan sát hành vi của tôi ở đâu đó, từ khi chúng tôi từ Cao Ly trở về, mà cổ trùng của tôi vẫn chưa được ha độc, Ninh Gia chắc chắn quan sát, với hiệu suất làm việc của họ rất có thể tối nay sẽ hành động.
Cho nên tôi ở Tiết Gia một lúc, đều đem lại nguy hiểm cho Tiết Xán, tuy rằng trong lòng rất tò mò muốn biết Tiết Xán muốn nói gì với tôi, nhưng ngẫm lại bây giờ tôi vẫn là Ninh Uyển Uyển, biết thì có ý gì, dứt khoát cũng không tò mò.
Tuy rằng trong lòng ta hạ quyết tâm lập tức đi, nhưng vì không để Tiết Xán hoài nghi, tôi vẫn gật đầu đáp ứng: "Được, không thành vấn đề, Tiết công tử. ”
Tiết Xán cũng không nói gì với tôi, liền rất nhanh rời đi tìm lão phu nhân.
Mà tôi cũng không trở về phòng của mình,đứng ở đầu đường quay đầu ròi khỏi vinh gia.
Lúc này, đã là đêm khuya, tôi vẫn đi thẳng đến bên ngoài Tiết gia, quay đầu nhì, vinh gia lão trạch nguy nga, nhất thời có chút rưng rưng
Tôi nhớ Tiết Xán đã nói qua anh ấy và Ninh Uyển Uyển gặp qua ba lần. Cho đến bây giờ, tôi không nên thay đổi bất kỳ lịch sử nào.
Lần đầu tiên, anh ấy đã cứu cô ta; lần thứ 2 cô ta cứu anh ấy, làn thứ 3 cô ta giết anh ấy
Tôi không ngờ, tôi đã trải qua lần gặp mặt đầu tiên và lần thứ hai của Tiết Xán và Ninh Uyển Uyển.
Lần đầu tiên ở thôn Lý gia, Tiết Xán cứu tôi với tư cách là Ninh Uyển Uyển.
Lần thứ hai trên biển, với tư cách là tôi là Ninh uyển chuyển, đã cứu anh ta.
Hóa ra đây chính là duyên phận của họ.
Lúc trước nghe Dung Kỳ nói nhẹ nhàng, cái gì chỉ gặp qua ba lần, nhưng hắn cũng không nói cho ta biết ba lần gặp mặt này lại dài như vậy,cũng chưa từng nói bọn họ cùng nhau trải qua nhiều như vậy.
Tôi cười đau khổ trong long, hãy để bản than áp chế những tưởng niệm kỳ quái này, đầu ngón chân một chút liền nhảy vào trong bóng tối.
Tôi muốn mang theo cổ trùng này rời đi, càng xa càng tốt.
Nhưng tôi phi thân chưa được bao xa, đột nhiên cảm thấyphía trước có một trận linh lực sắc bén quét qua.
Tôi thất kinh nhất thời dừng bước, nhanh chóng ngưng tụ linh lực trong đan điền cảnh giác nhìn về phía trước.
Ngay sau đó tôi nghe thấy một tiếng thở dài yếu ớt trong bóng tối.
"Haiz, Uyển Uyển, con thật sự quá làm ta thất vọng."
Lưng tôi cứng đờ vốn không kịp phản ứng, ngẩng đầu liền nhìn thấy một bóng người chậm rãi đi về phía ta.
Đó là người mà tôi không muốn nhìn thấy vào lúc này, NinhThanh Mi.
Tôi không bao giờ nghĩ rằng Ninh Thanh Mị sẽ xuất hiện ở chỗ này vào lúc này.
Động tác của người ho Ninh lại nhanh như vậy!
Trong lòng tôi cảm giác không ổn rồi, vừa định bỏ đi, nhưng Ninh Thanh Mi chỉ mỉm cười, mở miệng nói: "Uyển Uyển, vì sao con vội vàng đi? Tiết Xán không phải đã hẹn tối nay muốn gặp anh ta sao? Đây là cơ hội tốt để con hạ cổ trùng cho hắn, con lại vội vàng đi đâu vậy? ”
Trong lòng tôi oanh một tiếng, NinhThanh Mi nói ra lời này, chứng tỏ bà ta cái gì cũng biết.
Tôi yên lặng ngưng tụ linh lực, lui về phía sau một bước, lạnh lùng nói: "Cô mẫu, ta không muốn hạ cổ trùng hắn ”
Việc đến nước này, tôi không có gì để phủ nhận.
"Tại sao?" Ninh Khinh Mi vẫn cười ôn nhu như trước, chỉ là trong mắt có thêm vài phần lãnh ý.
"Bởi vì con... Bởi vì con đã yêu anh ấy. "Tôi cắn răng và nói một lý do.
Đó gọi là uống nhầm 1 ánh mắt, cơn say theo cả đời.
Năm đó, Ninh Uyển Uyển mới mười bốn tuổi lại yêu Tiết Xán trong nháy mắt, cho đến bây giờ cũng không buông bỏ
“Nói nhảm!” Nhưng không ngờ, phẫn nộ của Ninh Thanh Mi trong phút chốc bỗng bộc phát, tôi thậm chí còn không kịp né tránh, bà ta liền xông tới trước mặt tôi, giơ tay kẹp chặt cổ tôi.
Cùng lúc này trong long toi cảm thấy chấn động, tại sao?
Tại sao Ninh Thanh Mai lại nhanh như vậy phát hiện tôi muốn rời đi. Tôi ở trong mắt bà ấy hẳn chỉ là Ninh Uyển Uyển, Ninh Uyển Uyển hẳn là tuyệt đối nghe lơi và tuân thủ yêu cầu của bà ấy đi hạ độc cổ trùng Tiết xán.
Nhưng vì sao Ninh Thanh Mi lại nghi ngờ tôi nhanh như vậy? Chẳng lẽ bà ấy đã phát hiện ra tôi kỳ thật không phải Ninh Uyển Uyển sao?
Trong lòng tôi sợ hãi, nhưng đã không kịp suy nghĩ kỹ càng, nghi vấn của tôi đã có câu trả lời
"Uyển Uyển à Uyển Uyển, ta còn tưởng con chỉ là năm đó nhất thời hồ đồ, nhưng ta thật không ngờ giấc mộng ngu xuẩn này lại lặp lại nhiều năm như vậy!" Ninh Thanh Mi trừng mắt nhìn tôi, vẻ mặt thất vọng quát điên cuồng với tôi.
"Cô đang nói về cái gì vậy cô?" Tôi có chút phản ứng lại, chỉ là giẫy dụa trong tay bà ấy.
"Chuyện đến nước này, chẳng lẽ con còn phải giả ngu với ta sao?" Ninh Thanh Mi giận dữ rống lên một tiếng đem thứ gì đó ném lên mặt ta.
Bàn tay run rẩy của tôi tiếp nhận món đồ đó, mới phát hiện ra quyển nhật ký của Ninh Uyển Uyển
Tôi nhìn chữ viết tay, mới phát hiện đó là nhật ký của Ninh Uyển Uyển.
Thật không ngờ Ninh Uyển Uyển là người phụ nữ tâm địa độc á, lúc còn sống lại còn có bộ mặt thiếu nữ như vậy, còn viết nhật ký
Ta giãy dụa mở nhật ký ra, nhìn bên trong nhất thời thay đổi sắc mặt.
Quyển nhật ký này quả thật là do Ninh Uyển Uyển viết, mà nội dung bên trong chỉ nói về một người ——
Tiết Xán
Tôi nhanh chóng lật nhật ký, càng đoc đến cuối trang sắc mặt lại càng trắng bệt.
Từ trước đến giờ tôi chưa từng nghĩ rằng, câu chuyện của Tiết Xán và Ninh Uyển Uyển rốt cuộc lại như vậy.
Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao NinhThanh Mi lại hoài nghi Ninh Uyển Uyển nhanh như vậy, thì ra là bởi vì, Ninh Uyển Uyển đã sớm thích Tiết Xán
Tôi từng cho rằng Ninh Uyển Uyển và Tiết Xán như vậy, chính là trong ba lần gặp mặt này mà yêu Dung Kỳ. Nhưng tôi tuy nhiên không ngờ rằng Ninh Uyển Uyển đã thích Tiết Xán từ lâu.
Trong cuốn nhật ký này ghi lại, Ninh Uyển Uyển năm mười bốn tuổi, từng ở trong một bữa tiệc trà của con cháu Huyền Học, gặp Tiết Xán
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.