Tôi ngay lập tức nhìn theo ánh mắt của Hạ Lẩm.
Nhưng trời tối quá, tôi vẫn không nhìn thấy gì.
Trong lòng tôi hoảng sợ, lại nhanh chóng nhìn Hạ Lam lần nữa, chỉ thấy rằng cậu ta vẫn đang nhìn chằm chằm về phía trước, không chỉ vậy, đôi mắt của cậu ta còn chậm rãi chuyển động.
Giống như cậu ta nhìn một cái gì đỏ đang chuyển động.
Tôi chỉ cảm thấy da đầu mình tê dại.
Hạ Lẩm đang nhìn gì vậy? Tại sao tôi không thấy gì cả?
Lúc này, tôi nhìn thấy ánh mắt của Hạ Lẩm đang nhìn thẳng về phía trước chúng tôi.
Thậm chí tôi còn thấy trên trán cậu ta toát mồ hôi lạnh.
Phản ứng này của cậu ấy rốt cuộc đã thấy cái gì?
Trước khi có thời gian để tự hỏi, tôi đột nhiên cảm thấy một hơi thỏ’ lạnh giá trên cổ mình.
Cả ngưò’i tôi đông cứng lại.
Tôi quá quen thuộc với cảm giác này.
Là quỷ.
Tôi động cũng không dám động, ngay cả thở cũng không dám, chỉ có thể chuyển động đôi mắt của mình một cách điên cuồng.
Nhưng những gì tôi nhìn thấy vẫn là một con đường bằng đá tối tăm, không có một bóng quỷ nào.
Thật vô lý.
Tôi cũng đưọ’c mở mắt âm dương, nếu Hạ Lẩm có thể nhìn thấy quỷ thì lẽ ra tôi cũng có thể nhìn thấy chúng chứ.
Còn chưa kịp nghĩ đến sự quái lạ đó, tôi cảm thấy có thứ gì đó lạnh lẽo trơn nhẵn đang lướt qua cổ tôi.
Cả người tôi nổi lên một lớp da gà thật dày!
Có gì đó đang chạm vào tôi!
Cảm giác thật sự quá kinh khủng, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-kiep-sau-gap-lai-chang/795868/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.