Những người khác trong thang máy như cũng chú ý đến ánh mắt của tôi và nhìn vào quần áo của Dương Sở Hinh. 
“Trời ạ” Một cô gái thời thượng trong đó như đã nhận ra bộ quần áo đó mà bật thốt: “Không phải bộ quần áo này mới được trợ lí An mặc hôm qua à?” 
Mọi người đều nhìn về phía Dương Sở Hinh. 
“Đúng đó, tôi cũng nhận ra bộ này là hàng đặt may của Gucci, cả nước chắc chỉ có một bộ như thế!” Một cô gái khác tiếp lời. 
Dương Sở Hinh tái mặt. 
“Cái này là hàng super fake” Cô ta túm mép váy, mặt mày phờ phạc nghiêm túc. 
Tôi cau mày. 
Tôi không nghĩ Dương Sở Hinh là người sẽ mặc hàng super fake, vả lại những viên kim cương trêи chiếc váy đó trông không giống như hàng super fake. 
Vài người phụ nữ đứng bên cạnh cười khẩy chế nhạo: “Bớt nói dối đi, Dương Sở Hinh, cô trộm đồ của trợ lí An đúng không? Không ngờ ngay cả quần áo mà cô cũng trộm được!” 
“Tôi không có!” Dương Sở Hinh tái mặt hơn và lắc đầu liên tục: “Tôi không có trộm thật mà!” 
Lúc này, cửa thang máy mở ra, cô ta lao thẳng ra ngoài. 
Những người phụ nữ ở lại trong thang máy đều tỏ vẻ khinh thường. 
“Đã làm bồ nhí còn làm kẻ trộm, đúng là không biết xấu hổ” 
Lúc này, một em gái trẻ tuổi im lặng suốt nãy giờ đột nhiên kéo góc áo của tôi. 
Tôi nhận ra cô ấy là một thực tập sinh mới của phòng nhân sự, được xem như bông hoa nhỏ duy nhất trong cái động Bàn Tơ phòng nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-kiep-sau-gap-lai-chang/795725/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.