Tiết Xán không giúp tôi chữa trị vết thương
trêи cánh tay như trước kia, mà lại túm chặt
lấy cánh tay của tôi và lạnh lùng nhìn.
Tôi bị ánh mắt không hài lòng của hắn làm
cho sợ hãi, tự hỏi không biết chuyện gì đã
xảy ra, Tiết Xán bỗng nhiên mở miệng nói:
“An Tố, em vừa nói cái gì? Người nhà họ
Ninh muốn máu của em?”
Trong lòng tôi nổ vang một tiếng.
Nguy rồi, Tiết Xán đã nghe thấy lời tôi vừa
nói với con quỷ nhà họ Ninh kia.
Tôi đang bối rối không biết nên giải thích
như thế nào với hắn, Tiết Xán liền túm lấy
cằm của tôi, ép tôi nhìn thẳng vào hắn.
“An Tố, em nói xem, tại sao người nhà họ
Ninh lại cần máu của em?” Hắn lạnh lùng nói.
Tôi ngẩn người, không đáp lại, mà chỉ nhìn
thẳng vào Tiết Xán.
Nếu lời Nguyệt Nguyệt nói là sự thật, vậy
Tiết Xán này đã biết máu của tôi có tác
dụng gì, vậy thái độ hiện tại của hắn là
đang đóng kịch với tôi sao?
Tiết Xán thấy tôi không trả lời, bàn tay túm
cằm tôi càng siết mạnh hơn: “An Tố, tôi
đang hỏi em đó”
Đôi mắt tôi không nhìn vào hắn, chỉ khẽ nói:
“Tôi… Tôi cũng không biết”
“À, em cũng không biết?” Trêи mặt Tiết Xán
hiện lên một chút lạnh lùng chế giếu:
“Nhưng nghe những lời em nói ban nãy thì
dường như biết không ít đâu”
Cơ thể tôi run rẩy.
Tôi biết giả vờ ngu ngốc cũng vô dụng, chỉ
có thể cắn chặt rằng, nhìn về phía hắn, nói:
“Đúng vậy, máu của tôi chỉ cần được thoa
thuốc lên sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-kiep-sau-gap-lai-chang/795713/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.