Chương trước
Chương sau
Tôi thật sự không nhìn nổi nữa, cười tới bể bụng.
Cái tính thích tranh giành với tôi của An Nhân thật sự là không thay đổi một chút nào, đầu tiên là Lưu Tử Hạo, bây giờ lại là Tiết Phong.
Đáng tiếc là Tiết Phong không phải Lưu Tử Hạo, có món chay mặn gì hắn ta chưa thử qua, đâu thể nào bị cô ta dụ dỗ được.
Trong lúc tôi và Tiết Phong nói chuyện tản gẫu, xe đã tới khách sạn,
Còn chưa bước xuống, tôi đã nhìn thấy An Nhân và cha mẹ nuôi đang đứng trước cửa khách sạn đón khách qua cửa sổ xe.
An Nhân trang điểm sắc sảo, mặc một bộ váy dài hở lưng màu đỏ thảm khoe tấm lưng gợi cảm tuyệt đẹp khiến cho vô số gã đàn ông phải ngoái nhìn nhiều lần.
An Nhân cầm chiếc túi xách có đặt viên trân châu, tâm trạng không tệ.
Tốt làm, xem ra cô ta còn chưa phát hiện ra sự tồn tại của viên trân châu,
Tiết Phong xuống xe trước, đích thân đi tới mở cửa cho tôi.
An Nhân tinh mát, vừa nhìn thấy Tiết Phong đã vội vàng nhấc váy định chạy tới đón tiếp.
Nhưng đúng lúc này, Tiết Phong lại mở cánh cửa bên phía tôi, tôi chậm rãi bước xuống.
Tôi nhìn thấy rõ ràng, nụ cười của An Nhân đông cứng trêи gương mặt.
Không chỉ có An Nhân, nụ cười của cha mẹ nuôi cũng lập tức cứng đờ.
Có hào quang vô cùng lớn của Tiết Phong làm nền, rất nhiều người tới cửa đều dừng chân nhìn về phía chúng tôi, bắt đầu xôn xao bàn tán.
Tôi làm ra vẻ không phát hiện ra điều gì, đi tới trước cửa nhà vàng và nói: “Cha, mẹ, con đã tới rồi. An Nhân, sinh nhật vui vẻ.”
Nếu không phải đang có nhiều người dõi theo thì có khả năng An Nhân đã cho tôi một cái bạt tai rồi.
Nhưng để duy trì dáng vẻ “chị em mến thương” giả dối, cô ta cố gắng kéo khóe miệng lên: “Cảm ơn chị hai.”
Dứt lời, cô ta hít sâu một hơi, đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía Tiết Phong, nở nụ cười lắng lơ quyến rũ.
“Cậu Tiết, trước đó tôi còn lo lắng chị hai một mình từ trường học tới đây sẽ không tiện nên đã cầu xin anh tới đón chị ấy, không ngờ anh thật sự bằng lòng”
An Nhân nói to điều này khiến mọi người xung quanh đều nghe thấy.
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của An Nhân, trong lòng tôi không còn gì để nói.
Cô ta sợ người khác nghĩ rằng tôi đi cùng với Tiết Phong? Lời dối trả như vậy cũng có thể nói ra được, không sợ Tiết Phong vả mặt cô ta ngay trước mắt mọi người sao.
Tiết Phong cau mày, vừa định nói điều gì đó thì tôi lặng lẽ ngăn hắn lại. Thành thật mà nói, tôi cũng không muốn
mọi người hiểu lầm quan hệ giữa tôi và Tiết Phong, đặc biệt là hôm nay còn có nhiều phóng viên như vậy.
Bởi vậy cử tạm thời cho An Nhân này được hời chút mặt mũi, phối hợp với lời nói dối sứt sẹo này của cô ta đi vậy.
Tiết Phong hiển nhiên hiểu được suy nghĩ của tôi, nhếch khóe miệng nói: “Cô An Nhân, hôm nay là sinh nhật của cô, chút đề nghị như vậy, tôi đương nhiên sẽ bằng lòng rồi.”
Vẻ mặt vốn đang hồi hộp của An Nhân lập tức nhẹ nhõm thấy rõ.
An Nhân rất vui vẻ khi Tiết Phong chịu cho mình một lối thoát, liền cười ngọt ngào với hằn: “Cậu Tiết, Nhân Nhân sẽ nhớ kỹ chuyện này.”
Nói tới đây, cô ta lại liếc mắt đưa tình với
Tiết Phong Trò ve vãn tán tính trần trụi này khiến cho đám phóng viên xung quanh đều trở nên phấn khích, đèn flash nháy lia lịa.
Sắc mặt cha mẹ nuôi cũng dịu lại một chút, nói với tôi: “Tố Tổ, mau tới đón khách cùng chúng ta.”
Cha mẹ nuối chẳng qua chỉ là nhân viên công ty binh thường, nhưng từ sau khi An Nhân trở thành ngôi sao lớn, vì cô ta mà bọn họ cũng bắt đầu coi trọng danh tiếng.
Bởi vậy mà trước mặt người khác, bọn họ luôn đối xử rất tốt với đứa con gái nuôi như tôi.
Bọn họ đã muốn diễn kịch thì tôi đương nhiên sẽ phối hợp theo, vì thế liền ngoan ngoãn bước tới bên cạnh bọn họ.
Tiết Phong một mình bước vào khách sạn,
Sau khi tiễn tốp khách này, cha nuôi cuối cùng cũng không kìm nén được, kéo lấy An Nhân, thì thầm hỏi chuyện: “Nhân Nhân, con thật sự bảo cậu Tiết Phong tới đón chị con à?”
Lúc cha nuôi nói chuyện còn cảnh giác liếc nhìn tôi một cái.
Vẻ mặt kia đâu giống người cha đang nhìn con gái mình.
Tôi cười gượng gạo cũng không đáp lời, bởi vì tôi biết, tôi nói cái gì bọn họ cũng sẽ không nghe.
Bọn họ chỉ tin con gái rượu An Nhân của mình.
An Nhân kéo khỏe miệng nói: “Cha, đương nhiên là thật rồi, con sợ chị hai một mình tới đây quá vội vàng. Vừa hay Tiết Phong đang ở trường học nên con nhờ vả hắn một chút.”
Nói hết câu, An Nhân còn lên ném cho tôi một ánh nhìn cảnh cáo, dường như sợ tôi vạch trần cô ta.
Tôi cảm thấy thật nực cười.
Tôi vạch mặt cô ta làm gì? Khoe với cha mẹ rằng tôi đã câu được Tiết Phong sao?
Lúc này cha mẹ nuôi mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng cùng lúc này, mẹ nuôi chỉ tiếc rèn sát không thành thép nói: “Nhân Nhân, sao con ngốc vậy, sao lại đem cậu Tiết tặng cho người phụ nữ khác chứ?”
Mẹ nuôi nói như thể tôi hoàn toàn không có mặt tại đó.
Dứt lời, dường như bà ấy cũng nhận ra lời mình nói hơi quá đáng, bèn lúng túng nhìn tôi.
“Tổ Tổ, mẹ không có ý này…”
“Không sao đâu mẹ.” Tôi cười cười không có vấn đề gì: “Cậu Tiết không thích con đầu, mẹ khỏi cần lo lắng.”
Tôi không muốn tiếp tục thảo luận với mẹ nuôi về vấn đề này nên bắt đầu chào đón quan khách.
Lúc này, nhóm người phía trước đột nhiên xôn xao lên.
“Trời ơi, Tạ Phong Tiêu tới rồi!”
Không biết người nào đã hô lên một tiếng, tôi bỗng dưng ngạc nhiên đến đứng hình tại chỗ.
Tạ Phong Tiêu?
Ca sĩ Tạ Phong Tiêu tôi yêu thích nhất tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của An Nhân sao?
Không chỉ mình tôi, đến cả chú nhân buổi tiệc này là An Nhân cũng rất kinh ngạc.
Mẹ nuôi ngạc nhiên nhìn về phía cô ta: “Nhân Nhân, sao con không nói với mẹ là Tạ Phong Tiêu sẽ tới?”
“Con gửi thiệp mời cho hắn, nhưng hàn hoàn toàn không đáp lại mà” Vẻ mặt An Nhân vừa mừng vừa lo.
Điều này cũng khó trách, bởi vì tuy rằng An Nhân rất hot nhưng vẫn có sự khác biệt một trời một vực so với Tạ Phong Tiêu nối đình nổi đám.
Hơn nữa ở trong giới này, Tạ Phong Tiêu vốn có tiếng là không thích tham gia các hoạt động, rất nhiều Thiên Vương Thiên Hậu mời hắn tới dự hôn lễ, sinh nhật này nọ nhưng hắn đều không đi.
Nhưng tại sao hắn lại tới tiệc mừng sinh nhật của An Nhân?
Đảm phỏng viên lúc này đã sôi sùng sục như ong vỡ tổ lao về phía chiếc xe con màu đen vừa dừng lại trước khách sạn.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông có thân hình mảnh khảnh bước xuống, hắn mặc một chiếc áo sơ mi đen, trêи gương mặt trắng ngần điển trai đeo một cặp kinh đen. Đó thực sự là Tạ Phong Tiêu!
Sau khi Tạ Phong Tiêu bước xuống xe, hắn đi thắng một mạch tới cửa khách sạn, hoàn toàn không thèm để ý tới đám phóng viên xung quanh. Ở bên này, An Nhân đã nóng lòng muốn được tiếp đón.
“Tạ Phong Tiêu, không ngờ rằng anh thật sự tới rồi.” An Nhân thẹn thùng mở miệng.
Cuối cùng Tạ Phong Tiêu cũng dừng bước, củi đầu nhìn về phía An Nhân.
Lúc này, nhóm phóng viên ở bên cạnh đã không kìm nén được nữa, dồn dập đặt câu hỏi.
“Tạ Phong Tiêu, xin hỏi tại sao anh lại tới tham gia tiệc mừng sinh nhật của An tiểu thư?”
Tạ Phong Tiêu trầm ngâm một lát, cuối cùng cũng ở miệng: “Bởi vì tôi muốn mời An tiểu thư tới quay MV trong album mới lần này của tôi.”
Câu nói này vừa cất lên, tất cả đều bùng nổ.
MV của Tạ Phong Tiêu từ trước tới này đều do đạo diễn Hollywood đạo diễn, hầu hết đều chọn người mẫu, diễn viên Âu Mỹ diễn, rất hiếm khi tìm người trong nước.
An Nhân lại có được niềm vinh hạnh đặc biệt này sao!
An Nhân cũng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhưng trước mặt truyền thông, cô ta vẫn cố gắng làm cho bản thân có vẻ rụt rè một chút, mở miệng nói: “Cảm ơn, tôi rất vui vì có được cơ hội này”
Chào hỏi xong, An Nhân dân Tạ Phong Tiêu đi vào trong khách sạn,
Tạ Phong Tiêu đi lướt qua tôi, là một fan hâm mộ, tôi không nhịn được nhìn hắn. thêm mấy lần.
Cũng không ngờ vừa nhìn mà tôi đã đối diện với kính râm của hắn.
Tôi lập tức trở nên căng thẳng.
Điều khiến tôi vô cùng ngạc nhiên là Tạ Phong Tiêu đột nhiên dừng chân lại trước mặt tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.