Chương trước
Chương sau
Khi tôi đang nghi hoặc, Tiết Xán đột nhiên nhặt một cái bát vỡ và một đôi đũa từ dưới đất và ném nó cho tôi: “Nàng đứng đây gõ bát” Tôi ngây người.
“Gõ bát để làm gì?” “Gọi quỷ đói” Tôi sững sờ.
Tôi chợt nhớ đến bộ phim nói vê cách gặp quỷ, trong đó có nói là nếu đứng ở giao lộ dùng đũa gõ bát là có thể gọi được quỷ đói.
Nhưng tại sao Tiết Xán lại muốn gặp quỷ đói? “Gọi quỷ đói làm gì vậy?” Tôi tò mò hỏi.
“Xung quanh đây không có một bóng quỷ nào, chắc đã có người cố ý dọn dẹp hiện trường, sợ có quỷ hồn nhìn thấy thứ không nên thấy và tiết lộ ra ngoài” Tiết Xán giải thích: “Nhưng quỷ đói có quỷ khí yếu ớt, thường sẽ bị người ta lơ là, có lẽ dù nó có nhìn thấy gì ở đây cũng không ai phát hiện” Tôi đã hiểu.
Nếu là vì chính sự, tôi cũng nghiêm túc cầm đũa lên và bắt đầu gõ bát.
Dù có gặp loại quỷ gì đi nữa, giờ tôi cũng không ngạc nhiên.
CC CÓ, CÓC.
Tôi gõ bát liên tục, nhưng hơn mười phút sau vẫn chưa có gì xuất hiện.
Tôi không thể không tự hỏi, chung quanh đây thực sự có quỷ đói hả? Lúc này, cái bát của tôi bỗng lung lay.
Tôi nhanh chóng cúi đầu xuống và thấy một con quỷ da ngăm đen gầy đét, nó đang nằm sấp trước mặt tôi và chảy nước miếng nhìn cái bát trong tay tôi.
Tôi sợ hết hồn, đôi đũa trong tay lập tức bị lệch không gõ vào cái bát nữa.
Ngay khi tiếng gõ dừng lại, nước miếng của con quỷ đói cũng ngừng lại theo.
Đôi mắt nhỏ tham lam của nó bỗng tỉnh táo lại, nó lập tức xoay người định trốn.
Nhưng Tiết Xán sao có thể để nó trốn.
Anh ta giãm lên bộ quần áo rách rưới của con quỷ đói.
“Quỷ, quỷ đại nhân… Xin ngài… Xin ngài đừng giết tôi… Tôi chỉ là một con tiểu quỷ..” Con quỷ đói hoảng sợ và liên tục quỳ lạy với Tiết Xán để cầu xin tha thứ.
Tiết Xán bực bội cau mày.
“Ai muốn giết ngươi, ta chỉ muốn hỏi ngươi một vài điều” Lúc này con quỷ đói mới ngừng run rẩy và hỏi: “Đại, đại nhân… Ngài muốn hỏi điều gì ạ? “Mấy tháng trước, ở đây có vài công nhân nhảy lầu tự tử, ngươi có biết chuyện gì đã xảy ra không?” Tôi thấy rõ trong mắt con quỷ đói lóe lên vẻ hoảng loạn.
“Không phải chỉ là… chỉ là mấy gã công nhân tự tử thôi sao? Tôi, tôi không biết gì > củ” Khi thấy dáng vẻ giấu đầu lòi đuôi của con quỷ đói, Tiết Xán lập tức mất hết kiên nhẫn.
Anh ta giẫm lên bụng của con quỷ đói và lạnh lùng nói: “Tiểu quỷ, ngươi nên biết rằng ta muốn giết ngươi chỉ là chuyện như trở bàn tay, đừng có giở trò trước mặt ta” Dứt lời, quỷ khí quanh người anh ta tăng vọt và vô cùng ác liệt khiến con quỷ đói sợ đến mức run lập cập.
“Đại, đại nhân… tôi, tôi nói… tôi nói hết..” Lúc này Tiết Xán mới thả lỏng nó ra chút.
Quỷ đói nuốt nước miếng rồi run rẩy nói.
“Mấy tháng trước… có một con nữ quỷ đưa một tên tiểu quỷ tới đây, hình như họ muốn trả thù nhà họ Tiết. Lúc đầu, họ định tàn sát cả công trường, nhưng sau đó, một người đàn ông xuất hiện…” “Đàn ông? Ngươi xác định là đàn ông mà không phải hồn ma hả?” Tiết Phong không nhịn được mà xen vào.
“Chắc đó là con người… Tôi đã thấy bộ dạng của người… Nhưng anh ta rất mạnh, chỉ trong một hơi đã giết sạch hết quỷ ở gần đây… Bởi vì tôi quá yếu ớt nên anh ta không phát hiện..” Quỷ đói nói: “Anh ta ngăn cản nữ quỷ và tiểu quỷ đó, hôm đó bọn họ đã nói rất nhiều… hình như có nhắc tới cái gì mà… thuật hồi hồn” Tiết Xán bất giác tăng độ mạnh dưới chân mình khiến con quỷ đói đau đến nỗi kêu rêи không ngừng.
“Họ còn nói gì nữa không?” Tiết Xán lạnh lùng hỏi.
“Tôi không biết… Tôi không dám đến quá gần vì sợ người đàn ông đó phát hiện tôi…
Tôi chỉ biết là sau khi họ nói xong, nữ quỷ đó chỉ giết vài người công nhân… À đúng rồi, hình như người đàn ông đó nói mình muốn tìm một cô gái!” Đồng tử của Tiết Xán co lại: “Cô gái nào?” Con quỷ đói nhăn mặt và cố gắng nhớ lại.
“Hình như là… cô gái có bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi gì đó…” Đám người Tiết Xán lập tức nhìn về phía tôi.
Tôi cũng sững người.
Nhớ lại những gì người đàn ông đó nói trong từ đường ngày hôm đó, tôi đột nhiên cảm thấy hơi lạnh sống lưng.
Chẳng lẽ người đàn ông mà quỷ đói nói là người trong từ đường ư? Khi biết không thể hỏi được gì có ích từ miệng con quỷ đói này nữa, Tiết Xán hẳng chân đá nó đi.
Tôi không thể không lên tiếng: “Tiết Xán, người đàn ông đó có phải là người trong từ đường hay không? Anh ta đang tìm tôi hả?” Tiết Xán cụp mắt nhìn tôi: “Chắc là vậy” Tôi sởn da gà.
Về cơ bản, tôi đã có thể xác định người đàn ông đó là người của nhà họ Ninh. Và người đứng sau lưng giúp đỡ nữ quỷ, tiểu quỷ ở nhà họ Tiết cũng là anh ta.
Chỉ có điều tôi không hiểu, tại sao anh ta muốn giúp nữ quỷ và tiểu quỷ ở nhà họ Tiết, và tại sao lại muốn tìm tôi? Đại sư Thừa Ảnh ngước nhìn về phía nhà lầu đang thi công dở và nói: “Chúng ta có nên lên trêи đó xem thử không?” Tiết Xán gật đầu rồi dẫn chúng tôi đi lên cầu thang dính đầy bụi đất.
Tâng trêи cùng của tòa nhà này mới được thi công một nửa và đang trong trạng thái bán lộ thiên, mấy người công nhân kia cũng nhảy xuống từ nơi này.
Vừa lên đến tầng trêи cùng, Tiết Xán và đại sư Thừa Ảnh đã bắt đầu tìm xung quanh.
“Họ đang tìm gì vậy?” Tôi hỏi Tiết Phong.
“Ký hiệu của thuật hồi hồn” Tiết Phong giải thích: “Thuật hồi hồn là vẽ bùa chú bằng máu tươi của những nạn nhân này, vì vậy ở mỗi nơi người chết chết đi đều phải có một ký hiệu” Chỉ thấy Tiết Xán và đại sư Thừa Ảnh đi tìm khắp tâng lầu này, nhưng họ không phát hiện được gì.
“Đại nhân Tiết Xán, chúng ta có nghĩ quá nhiều rôi không?” Nửa tiếng sau, đại sư Thừa Ảnh không nhịn được nữa mà lên tiếng: “Có lẽ ký hiệu đó đã biến mất rồi?” Tiết Xán không trả lời mà chỉ tiếp tục đi lại khắp nơi trêи tâng.
Tôi không hiểu đại sư Thừa Ảnh và Tiết Xán đang nói gì, thế là tôi buôn chán đi lại bốn phía.
Bất giác, tôi đã đi tới một nơi cách xa đám người Tiết Xán.
Vì đang thi công dở nên tầng lầu này được đặt rất nhiều tấm gạch, bên cạnh cũng không có hàng rào bảo vệ. Khi tôi đi tới sát phần rìa và nhìn xuống dưới lầu thì không thể không hít một hơi lạnh.
Cao quá.
Nếu mà té xuống chắc chắn sẽ thịt nát xương tan đó.
Tôi đang định rời đi, nhưng đột nhiên mắt cá chân của tôi lạnh lên.
Tôi giật mình cúi đầu xuống và thấy một bàn tay nhợt nhạt đang nắm chặt cổ chân tôi.
TẠI” Tôi sợ đến nỗi đổ đầy mồ hôi, vội vàng nhấc chân lên để thoát khỏi bàn tay đó.
Nhưng không ngờ rằng sức bàn tay đó rất mạnh, thấy tôi nhấc chân, nó càng nắm chặt hơn, cơ thể tôi lập tức mất thăng bằng.
Tôi chỉ cảm thấy choáng đầu hoa mắt một trận, sau đó ngã người ra sau.
Mà đằng sau tôi là không trung trống rỗng.
“Cứu tôi với!” Trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc, tôi chỉ kịp hét to một tiếng.
“An Tốt” Giọng của Tiết Xán vang lên bên tai tôi, nhưng tôi đã không thể thấy gì nữa.
Dịch tốt không? Đánh giá để được 2 Đậu &] Đợi xíu, tôi còn lời muốn nói! tt Tặng quà ủng hộ tác giả nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.