Lịch Vũ trụ ngày 11 tháng 11 năm 4220, một ngày mà Kỷ Hiểu Ngạn mãi mãi không quên. Đó là cái ngày mà cuộc sống như một giấc mộng dài lê thê của Kỷ Hiểu Ngạn bị phá vỡ, bị một bàn tay nặng nề kéo từ trên thiên đường tuyệt vời rơi xuống địa ngục vô tận. 
Ký ức tựa như lại một lần nữa quay trở lại cái ngày giông bão kia, căn phòng ban đêm đèn đuốc sáng trưng, Leblan đã lâu không đặt chân vào gian phòng này cầm một tờ giấy mỏng đi đến, Kỷ Hiểu Ngạn lộ ra biểu tình vui sướng khi thấy Leblan đến, nhưng khi nhìn thấy năm chữ “Đơn xin phép ly hôn” thì nụ cười ấy lập tức ngừng bặt. 
“Có ý gì?” KỶ Hiểu Ngạn mặt không đổi sắc hỏi người đàn ông đẹp trai cao lớn đứng trước mặt mình. 
Kinh ngạc sao? Không, chuyện này tuyệt không khiến người khác cảm thấy kinh ngạc, so với cái ảo tưởng Leblan sẽ trở về bên mình một lần nữa, kết quả thế này không phải là thực tế hơn sao? 
Chính là, chính là tôi không cam lòng? Vì sao? Vì sao lại đối xử với tôi như vậy? 
Tôi thừa nhận tôi ti tiện, bỉ ổi lợi dụng lời hứa của Leblan, nhưng, đó là bởi vì tôi biết người yêu anh đã bỏ đi. 
Để tay lên ngực tự hỏi, từ lúc kết hôn với anh đến nay, tôi có chỗ nào không tốt, thậm chí còn vì anh không màng sống chết tham gia giải phẫu nguy hiểm để có con, chẳng phải là vì anh sao? Anh không thương tôi một chút nào sao? 
Ngay cả khi tôi quyết định giữ lại đứa con, nhưng anh sao lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/178715/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.