Những tiếng “Đinh đinh” không ngừng đã kéo Kỷ Hiểu Ngạn từ trong những hồi ức bi thương trở về thực tại, có chút hoảng sợ run lên, thiếu chút nữa đã đánh rơi mất đứa con trai máu mủ của mình, Kỷ Hiểu Ngạn thét lớn “Ai? Ai đó? Đừng giả thần giả quỷ trước mặt tôi!!”
Kỷ Hiểu Ngạn dùng sức bế ôm Phil trong tay, sắc mặt tái nhỢt, trong mắt chứa chan nỗi sợ hãi, không ngừng nhìn tới nhìn lui trong phòng, nhìn ngược nhìn xuôi như vậy là ý muốn khiến kẻ kia thấy sợ nên bước ra.
Cho đến khi nhóc Phil khóc thét lên vì khí lực quá mạnh của mẹ mình, Kỷ Hiểu Ngạn mới tỉnh lại, hôn hôn an ủi Phil, sau đó mỏi mệt đựa thân thể buộc chặt của mình xuống gối dựa lưng.
Nghĩ đến tiếng hệ thống vừa rồi, trong đầu Kỷ Hiểu Ngạn đột nhiên lóe lên một tia sáng, lại một lần nữa ngây dại ra, nhưng rất nhanh, hắn liền hồi thần lại. Sống lại là một chuyện kì dị rất dễ gặp, nhưng chỉ là một lần, rất ít khi có lần thứ hai, cũng nhờ sự vun đúc từ chuyện học văn ở kiếp trước, Kỷ Hiểu Ngạn nhanh chóng bình tĩnh lại.
Âm thanh kì quái lúc trước nói hình như là do mình đã kích hoạt cái gì đó? Cái đó hình như là…Hệ thống? Hơn nữa, cái hệ thống kia còn muốn mình hoàn thành nhiệm vụ tân thủ?
[Đinh, hệ thống gợi ý: Tân thủ đi ra, mời kí chủ mở thông tin của nhân vật, mặt khác, mời kí chủ tự lựa chọn thuộc tính.]
[Đinh, hệ thống kiểm tra và đo được kí chủ có thái độ không tín nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/178712/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.